0852 - Trang 250

bảo. Hôm nay anh mới biết được, đó cũng chỉ là ngoài mặt, giết người cướp
của đều hoài nghi anh đầu tiên.

Anh là tội phạm đang bị cải tạo, chỉ cần một chút sai lầm sẽ bị bắt lại vào

tù, đây là phản ứng bình thường, trách không được người khác thành kiến
nhìn mình.

Đầu thuốc cháy rụi, Lục Cường mạnh mẽ rít một hơi, búng tay ném tàn

thuốc dưới đất.

Anh cười: “Không phải cháu lấy, hôm nay cháu ở bên ngoài mới về.”

Biểu cảm lạnh nhạt, cũng không biết nói cho ai nghe.

Bác Lý cúi đầu trầm tư, rốt cuộc họ Trương cũng lên tiếng: “Thường thì

kẻ trộm sẽ chẳng bao giờ thừa nhận mình là ăn cắp.”

Lục Cường lườm cô ta, cô ta không khỏi nao núng, đôi mắt anh lãnh đạm

khiến cho cô ta sởn gai ốc. Người đàn ông này hỉ nộ vô hình, nháy mắt
gương mặt biến sắc, tối qua cô ta đã lĩnh giáo.

Cô ta nhìn xung quanh, chần chừ gắng gượng: “Nhà tôi hôm qua chỉ có

anh vào, trang sức và ba vạn ở đầu giường không cánh mà bay, cửa chống
trộm không có dấu hiệu bị phá, chìa khóa cũng mất.”

Cô ta ngẩng đầu nhìn anh: “Không phải anh, chẳng lẽ là tôi?”

Lục Cường nói: “Cũng có thể.”

“Anh…” Họ Trương siết chặt tay, cắn răng hét: “Nói nhiều cũng vô ích,

tôi muốn nghe một lời giải thích.”

Lục Cường nói: “Không phải đã nói rồi sao, tôi không lấy.”

“Ai có thể chứng minh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.