0852 - Trang 283

“... Hẹn gặp lại.” Đàm Vi nói.

Lục Cường cũng không nhìn cô ta, anh đưa Lô Nhân ra ngoài, bàn tay to

xoa xoa đỉnh đầu cô, sau đó trượt xuống sau lưng, hai người đang nói gì đó,
rất nhanh liền biến mất ở chỗ rẽ.

Thời gian không còn sớm, mọi người cũng nói lời từ biệt.

Bọn họ cách chỗ ở không xa nên quyết định tản bộ về nhà. Tâm trạng Lô

Nhân rất tốt, ven đường là các kênh mương, bên cạnh còn có đá nghiền, ở
giữa là các gợn sóng bồng bềnh, nước chảy từ phía bên kia, một cơn gió
nhẹ thổi qua, màu sắc rực rỡ biến thành tan tác.

Anh cởi áo khoác khoác lên người cô, đứng một lát mới hướng về tiểu

khu đi.

Lục Cường trực ca tối, đưa cô về nhà liền thay ca cho bác Lý. Đêm nay

anh ngủ ở phòng an ninh, chuyển trời liền quay về nhà ngủ bù, rất nhanh đã
ngủ đến giữa trưa, Lô Nhân điện thoại làm anh thức giấc, cô ở gần đó mua
rất nhiều đồ ăn, muốn anh tới đón mình.

Lần đầu tiên Lô Nhân đến chỗ trọ của Lục Cường, vị trí không dễ tìm,

chỉ độc nhất một sàn gạch đơn giản, mái nhà cũ nát, trên đường toàn là rác
trải đầy.

Cô đi theo anh lên tầng một, vào cửa chính là phòng bếp và toilet, phòng

không lớn, chỉ có một chiếc giường và bàn làm việc kiểu cũ, trước bàn là
một cánh cửa sổ, đối diện là nhà hàng xóm.

Đàn ông độc thân thật đáng sợ, trong nhà chẳng bày biện gì. Lô Nhân

đau đầu, buông đồ ăn đi thu dọn quần áo, trong nhà không có máy giặt, anh
cầm chậu rửa mặt từ phòng tắm ra đưa cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.