0852 - Trang 29

Lục Cường phủi phủi đỉnh đầu: “Hôm nay mày hỏi anh có muốn quay về

Khưu gia hay không?”

Căn Tử: “A, Vâng.”

“Không theo.”

Căn Tử sửng sốt: “Vì sao?”

Lục Cường uống một ngụm rượu, nhe răng, chất lỏng nóng bừng thuận

theo thực quản trượt xuống, cổ họng sướng tê, anh không đáp mà hỏi
ngược lại: “Bây giờ cuộc sống thế nào?”

“Tạm...... tạm ổn.” Căn Tử dừng hai giây, nhất thời không biết nghĩ gì,

còn nói: “Tiêu tiền cũng phải suy nghĩ chứ không phung phí như trước.”

Lục Cường lại ăn hai viên sủi cảo, nuốt trọng nói: “Anh ở trong tù vài

năm, ngoại trừ lao động chân tay thì không còn thấy thứ gì bên ngoài, ban
ngày bắt đầu làm việc, buổi tối đi ngủ, không quan tâm giường cứng thế
nào, nằm xuống liền ngủ một giấc, quá thoải mái.”

Căn Tử nhanh trí, biết trong lời nói có ẩn ý: “Đại ca, vậy anh có dự định

gì chưa?”

“Trại giam giới thiệu cho anh một công việc.”

Căn Tử khoa trương, ‘A’ lên một tiếng: “Chỉ vậy thôi sao?”

“Thế nào?” Lục Cường híp mắt.

“Không, không......” Căn Tử cười gượng hai tiếng: “Rất tốt.”

Tàn cuộc đêm đã khuya, Khôn Đông ngủ một giấc liền thanh tỉnh, đánh

tay lái đưa mấy người khác trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.