0852 - Trang 30

Lục Cường không nơi nào đi, tạm thời ở chỗ Căn Tử.

Hai người đi bộ, gió lạnh ban đêm thổi tan mùi rượu.

Bọn họ cùng nhau tán gẫu, ngoại trừ tiền thì chính là phụ nữ.

Căn Tử hỏi: “Đại ca, trong đó có phụ nữ không?”

Lục Cường mạnh mẽ liếc mắt: “Đoán xem?”

“Vậy là vài năm nay anh chưa từng chơi gái?”

Lục Cường: “......”

Căn Tử dáo dác: “Đại ca, em mời anh đến chỗ này.”

“Không đi.”

Lục Cường nghiêng đầu nhìn đài phun nước. Những lá khô ven đường bị

nước mưa rửa sạch sáng bóng, đoạn đường hõm sâu còn tích một vũng
nước, không ngừng phản xạ đủ màu sắc.

Trước mắt anh hiện lên một bóng hình, mảnh mai mềm mại điềm đạm

đáng yêu, hận không thể tận tình thỏa thích chạm vào cô.

Lục Cường hoàn hồn, nửa ngày mới hỏi: “Chỗ nào?”

“Hả?”Mười phút sau, trong một con hẻm sâu vắng, vừa xa hoa vừa truỵ

lạc. Ngọn đèn mờ mờ không ngừng lóe sáng, sau cơn mưa lại trở nên lã
lướt.

Căn Tử rất quen thuộc nơi này.

Lục Cường hỏi: “Thường xuyên đến sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.