0852 - Trang 305

dịch chuyển cánh tay, đầu tiến đến gần ngực cô. Toàn bộ trọng lượng trên
người anh dồn xuống người cô khiến cho cô khó thở.

Lô Nhân cuống quít đem ly nước đặt trên tủ đầu giường, bàn tay xoa xoa

đầu anh, hỏi: “Buồn nôn ư?”

Lục Cường cười nhẹ, cũng không biết cười cái gì.

Lô Nhân lại hỏi: “Uống nước không?”

Môi anh giật giật, đứt quãng như đang muốn nói điều gì đó.

Cô áp tai tới gần, trong lòng không khỏi căng thẳng.

Cô nghe rõ lời anh nói, có điều cô không hiểu anh nói gì, mãi cho đến

đêm Nguyên Đán hôm đó…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.