0852 - Trang 336

Năm đó là do Lục Cường hại nên Ngô Quỳnh mới bị Khưu Chấn cưỡng

hiếp, lúc bắt đầu cô hận Lục Cường phát điên. Nằm trong bệnh viện một
tháng, cảm xúc vô cùng tiêu cực, vài lần bệnh tình trở nên nguy kịch và
suýt chút nữa thì đi gặp Tử Thần, cuối cùng gắng gượng mà sống. Sau khi
cô chấp nhận điều trị tâm lý dài hạn, tâm trạng dần ổn định hơn.

Trong những năm gần đây cô không còn màng thế sự, cảm xúc đã có thể

khống chế trở lại, mãi cho đến vài ngày trước cô gặp Khưu Chấn.

Ác mộng là đây.

Tay Ngô Quỳnh phát run, cố giả bộ trấn định: “Các người đi đi, mẹ tôi

mới xuống mua cơm, sẽ trở lại nhanh thôi.”

Lục Cường đứng ở cửa bất động: “Sức khỏe của cậu cô sao rồi?”

Ngô Quỳnh nhìn anh hai giây, chuyển sang hướng khác: “Bị thương

nhiều chỗ, đầu chấn động nhỏ, sống mũi gãy xương, chân trái dập nát.”

“Tỉnh chưa?”

“Vẫn chưa.” Ngô Quỳnh nói: “Chích thuốc gây tê, ngủ rồi.”

“Nhưng gì Đại Long gây ra, chi phí sẽ do tôi trả.”

Ngô Quỳnh cúi đầu không nói.

Lục Cường dừng một chút: “Đừng trách Đại Long, khi nào cậu cô khỏe

lại, tôi sẽ dẫn cậu ta tới xin lỗi… Tính tình cậu ta bộp chộp, cư xử thế thôi
chứ trong lòng không nghĩ nhiều.”

Ngô Quỳnh bình tĩnh siết chặt tay: “Chuyện này tôi không phải là người

quyết định.”

Lục Cường nói: “Hi vọng cô có thể cân nhắc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.