0852 - Trang 338

Anh búng tàn thuốc vào thùng rác, nói: “Chuyện này tôi quản không

nổi.”

… …

Lục Cường không xuất hiện nữa, Căn Tử thay mặt anh gửi tiền cho họ

hai lần. Lương Á Quân ngoại trừ tổn thương phần đùi, các bộ phận khác đã
khỏe dần, anh ta xuất viện rồi vào trung tâm hồi phục chức năng, một tháng
sau mới khỏi hẳn.

Sau đó, Đại Long cũng được phóng thích, Ngô Quỳnh chung quy đã

thuyết phục được Lương Á Vinh, bằng không bà ta sẽ truy cứu đến cùng,
Đại Long ngồi tù nửa năm là điều khó tránh.

Bị công ty sa thải, tiền viện phí cũng do Lục Cường trả, Đại Long hẹn

mọi người đi ăn uống, tình tình anh ta thay đổi không ít, tay ôm Lục Cường
khóc lóc, không biết báo ơn thế nào.

Lục Cường vừa cười vừa chửi, anh nhìn ngoài cửa sổ, bông tuyết tung

bay.

Mùa đông năm nay rất lạnh, màu trắng cô đơn và hoang vắng.

Cách tết âm lịch còn đến một tuần, cậu lại gọi điện thoại cho Lô Nhân,

xác nhận thời gian cô trở về nhà. Cô muốn đón tết cùng anh ở Chương
Châu, nghĩ lại từ lúc tốt nghiệp chỉ về một lần, mặc dù không nguyện ý
nhưng dù sao cậu vẫn là người thân.

Sau khi thương lượng cùng Lục Cường, anh chỉ trầm mặc một lát, cười

bảo cô trở về.

Lô Nhân nói: “Cũng năm sáu ngày, mùng bốn có thể em sẽ trở lại

Chương Châu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.