0852 - Trang 387

người phụ nữ, một là tiền Viện Thanh, hai chính là Lô Nhân.

Bầu không khí rơi vào trầm mặc.

Tiền Viện Thanh nắm chặt cây gậy trong tay, nhớ tới lời nói của Lô

Nhân, nhiều năm qua bà cũng nhiều lần hoài nghi, con trai bà làm sao có
thể đi cưỡng hiếp người khác, sự thấp hèn này vốn dĩ nó sẽ không làm.

Nhưng vô luận là đúng hay sai, việc nó hại chồng bà tức chết là thật. Bởi

vì trong lòng chôn dấu hận ý quá sâu, cuối cùng bà chẳng thèm nghe nó
giải thích, sau đó bà coi như có đã chết.

Nhưng bà quên mất rằng, tình mẹ con là tình cảm thiêng liêng nhất,

huyết thống cả đời không thể thay đổi. Mặc dù trái tim bà rất sắt đá, nhưng
Lục Cường lại chính là nhược điểm của bà.

Lục Cường nợ tiền Viện Thanh một lời giải thích. Tiền Viện Thanh lại

mơ hồ hỏi: "Không có điều gì muốn nói đúng không"

lục CƯờng vẫn quỳ gối không nói.

"Vì sao mày thay người khác gánh tội?"

Anh dừng một chút, một năm một mười nói. Tiền Viện Thanh im lặng,

cây gậy trong tay nằm chổng chơ dưới đất.

***

Nửa đêm gió to, gió bao phủ tuyết mịt mờ.

Lục Cường bị Tiền Viện Thanh bắt về nhà Căn Tử ngủ, Căn phòng phía

Tây u ám tối đen, anh đứng ở cửa một lúc lâu, cũng không muốn quấy rầy
giấc ngủ của Lô Nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.