0852 - Trang 410

Anh ta thở dốc, lại bị ăn thêm một cái tát. “Fuck.” Anh ta gầm lên, một

phen níu cổ áo Ngô Quỳnh, bàn tay anh ta giơ cao, Ngô Quỳnh bướng bỉnh
trừng mắt, khóe miệng mang theo ý cười, anh ta bỗng dừng động tác, trong
một khoảnh khắc, bàn tay anh ta từ từ siết chặt thành quyền.

Khưu Chấn tiếp tục kéo Ngô Quỳnh đi về phía trước, Ngô Quỳnh nỗ lực

chống cự, giống như cô đang dùng hết sức bình sinh để chiến đấu.

Bọn họ cách chỗ Lô Nhân ngày càng gần, tính cách Diệp Phạm cương

trực, cô ta tiến lên một bước: “Này, cô ấy không đồng ý đi với anh.”

Ngô Quỳnh sửng sốt, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía Diệp Phạm.

Khưu Chấn lại đang nổi nóng, quát: “Biến.”

Diệp Phạm cố tình không tránh, nói vài câu, người xung quanh vẫn còn

bu lại xem, ngăn trở đường đi của Khưu Chấn.

Khưu Chấn nhẫn nại túm chặt cổ áo Ngô Quỳnh đi ngang qua người Lô

Nhân và Diệp Phạm, bị sức lực của anh ta chạm vào nên cả hai người đều
hơi chao đảo.

Lúc sắp ngã xuống đất đột nhiên phía sau lưng có người đỡ lấy bọn họ,

là một hơi thở quen thuộc, trong khoảnh khắc đó nội tâm Lô Nhân trở nên
yên ổn. Lục Cường kịp thời xuất hiện, một tay vững vàng đỡ lấy Diệp
Phạm và Lô Nhân. Cánh tay anh siết chặt, hai người phụ nữ bình an vô sự.

Sau đó anh cẩn thận quan sát Lô Nhân, hỏi: “Có sao không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.