0852 - Trang 446

phút, sau đó Ngô Quỳnh tự rời đi, cậu đứng tại chỗ một lát rồi mới bắt xe
về. Hai mươi bốn phút sau, taxi xuất hiện tại tiểu khu, cậu xuống xe, mãi
đến mười giờ sáng mới cùng Lô Nhân ra ngoài.”

Lục Cường không biết ông ta muốn nói cái gì, cũng không chen vào.

Lão Hình nói: “Ngày đó tôi nhìn thấy có người mang Ngô Quỳnh vào

khách sạn. Là ai giết cô ấy, kỳ thực trong lòng tôi và cậu đều rõ, không phải
sao?”

Biết Lục Cường sẽ không đáp, ông lại cúi đầu, chậm rãi uống trà. Tiếp

đến là lấy nước sôi châm vào bình, khói trắng bốc lên nghi ngút.

Yên tĩnh một lát, ông nói: “Chúng tôi nhận được tin báo là lúc 12 giờ

trưa. Theo như lời của quản lý, mười giờ sáng hôm đó khách sạn mất điện.
Camera theo dõi cũng hoàn toàn biến mất. Không có dấu vân tay, hung khí
giết người không cánh mà bay.” Lão Hình xoay xoay chén trà: “Người thuê
phòng lấy chứng minh nhân dân của Khưu Chấn, chúng tôi cũng điều cậu
ấy về đồn, đoán xem cậu ấy trả lời thế nào?”

Lục Cường nhíu mày.

“Cậu ấy bảo chứng minh nhân dân của mình đã mất cách đây một tháng,

phòng đó không phải do cậu ấy thuê.”

Lục Cường cúi đầu nghe xong, ngón tay gõ gõ mặt bàn: “Đây là cơ mật

của cảnh sát, sao ông lại công khai?”

Lão Hình mỉm cười: “Nói tôi kiên nhẫn cũng được, năng lực không đủ

cũng được, hạ sách cuối cùng nên tôi phải làm thế này.”

“Chỉ sợ ông tìm nhầm người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.