0852 - Trang 558

Chân mày anh thả lỏng: “Yên tâm chờ anh, được không?”

“Phải mất bao lâu?”

“Chưa biết.”

Trong lòng Lô Nhân ủy khuất, cố ý nói: “Nếu lâu quá, em sẽ không đợi

nữa.”

Trái tim Lục Cường thắt lại: “Em muốn làm gì?”

Giọng cô thì thầm: “Đi tìm người đàn ông khác.”

Bầu không khí trở nên yên tĩnh, tàn thuốc rơi xuống mặt đất…

Anh rít một hơi, nói: “Ừ.” Lại cười lạnh: “Tuyệt đối đừng để anh thấy

mặt hắn ta, nếu không anh sẽ làm cho hắn ta tuyệt tử tuyệt tôn.”

Lô Nhân cười khẽ, đầu dây điện thoại bên kia vừa khóc vừa cười. Chân

mày Lục Cường giãn ra, khóe miệng hơi cong.

Lão Hình đi qua đi lại, đưa đồng hồ đến trước mặt anh.

Lục Cường nhìn một cái: “Nhân Nhân, anh không thể nói chuyện với em

quá lâu.”

“Vâng.”

“Có việc gì thì cứ gọi điện thoại cho Căn Tử.” Anh vỗ vỗ trán: “Nếu…

Tình hình không tốt, em có thể viết thư cho anh.”

“… Được.”

Lục Cường siết chặt di động, nghe cô nói: “Em cúp máy đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.