1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 153

“Anh... thật sự đến đây vì em ư?” Giọng cô thoáng khàn khàn, nhưng

không thể giấu nổi niềm vui sướng và hớn hở bên trong.

“Thật mà.” Cuối cùng anh quyết định lôi một túi giấy ăn ra đưa cho cô:

“Vừa hay có thể ngắm trời nước một màu xanh thẳm.”

Một thành phố như thế này sẽ khiến anh dễ dàng quên đi những khung

cảnh đầy máu me kia.

Mặt cô thoáng chốc đỏ bừng, chẳng tài nào che giấu được.

Cô chỉ có thể cúi xuống rút tờ giấy ăn ra và cứ thế gằm mặt dùng sức thật

mạnh để lau môi liên tục.

Trong lúc cô vẫn đang tiếp tục chiến đấu với màu son môi mà anh không

thích thì có mười mấy người đi từ tầng trên xuống, họ rất tự nhiên nhận ra
Quý Thành Dương, điều bất ngờ nhất là, tất cả bọn họ đều quen Kỷ Ức.
Những nhà nghệ thuật trẻ trong đoàn giao lưu lần này cùng với Kỷ Ức hóa
ra đều thân quen với Quý Thành Dương.

“Quý Thành Dương, đúng là phải trăm năm chưa gặp cậu rồi đấy nhỉ, tớ

vẫn còn nhớ như in hồi năm thứ tư bị cậu cướp mất ngôi quán quân đấy!”
Có một người đàn ông khoác vai anh, cười cười trêu trọc, “Trong ví vợ tớ
bây giờ vẫn còn gài một tấm ảnh chụp năm người chúng ta sau lần so tài
năm ấy, tớ tự nhủ rằng, cậu chính là kẻ địch số một trong mối quan hệ giữa
hai vợ chồng chúng tớ đấy, là nỗi đau trong tim suốt cả cuộc đời tớ!”

Sau cuộc nói chuyện, cô đã phần nào đoán ra được nguyên nhân.

Nếu là thời của anh thì những người này chắc chắn từ nhỏ đều đã tham

gia các cuộc thi cấp thành phố, cấp quốc gia, hoặc những cuộc thi ở nước
ngoài. Thế hệ 7x chắc chắn có điều kiện sống còn tệ hơn thế hệ 8x như cô,
nên những người được học nghệ thuật từ nhỏ như họ là vô cùng ít, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.