1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 167

Quý Thành Dương nhìn cô chăm chú: “Sao em vẫn chưa về phòng?”

“Em đang đợi bạn, đợi họ cùng về.” Cô lùi lại phía sau một bước nhỏ,

luống cuống giải thích nguyên nhân mình vẫn chưa về phòng.

Anh nhìn hành động quái dị của cô, có vẻ không tin tưởng lắm.

Cô đảo mắt, liên tục né tránh ánh mắt anh.

Cuối cùng, những người bạn cùng đoàn nhạc với cô cũng đi ra, khi họ

trông thấy cô và Quý Thành Dương liền mỉm cười chào hỏi: “Chẳng phải
cậu đã nói sẽ về phòng đi ngủ? Sao vẫn còn ở đây? Có muốn về cùng bọn
tớ không?”

“Không cần đâu, tớ vẫn muốn ở lại đây chơi thêm một lát.” Cô không

dám cử động trước mặt anh nên đành phải nhìn cứu tinh lần lượt rời xa.

Quý Thành Dương nghe những câu nói trước sau không hợp logic ấy rồi

quan sát thật kỹ hành động của cô, cô né tránh anh còn một tay thì khẽ kéo
gấu váy, cuối cùng anh cũng đã đoán ra. Thế là anh im lặng cởi áo khoác
buộc vào phần hông cô và cứ thế ôm eo bế bổng cô lên.

“Ở đây gần biển nhưng lại được bao bọc bởi những rặng núi, anh nhớ

gần đây có núi Victoria, ở đó em có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh đêm của
Wellington.” Quý Thành Dương đi về phía thang máy nhưng anh không
dừng lại mà dùng khuỷu tay đẩy một cánh cửa bên cạnh ra, “Trước khi về,
em có thể tranh thủ một buổi tối nào đó để đến đó chơi.” Có lẽ anh sợ cô sẽ
ngại ngùng nên bắt đầu nói những chuyện chẳng liên quan.

“Núi Victoria ạ?”

Anh đáp: “Đó là một nơi rất đẹp, có một bộ phim chuyển thể từ truyện đã

chọn nơi đó để quay ngoại cảnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.