1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 166

Tại sao tự nhiên cô lại liều lĩnh được ăn cả ngã về không để nói cho anh

biết tình cảm thầm kín của mình? Sau đó thì sao?

Nếu như anh từ chối thì phải làm sao? Nếu... anh không từ chối thì thế

nào? Cô cảm thấy trái tim mình nôn nóng đến sắp nổ tung rồi, cô đi ra khỏi
cánh cửa kính trong tiếng nhạc đã sôi động trở lại, bây giờ cô mới nhận thấy
váy mình ươn ướt.

Chết rồi.

Cô len lén đưa tay kiểm tra, sau khi đã xác nhận mới lùi lại sau mấy

bước đứng dựa vào tường đầy hoang mang.

Nếu như lên tầng sớm hơn một chút thì tốt, bây giờ thì phải làm sao đây?

Rất nhiều bạn bè của cô đều đang ở bên trong, biết tìm ai để nhờ đi lấy quần
áo cho cô? Cô quan sát xung quanh, liên tục có hai ba người ra vào cánh
cửa này, nhưng không hề thấy bóng dáng bạn học nào của cô. Những người
không thích chơi đều đã về phòng đi ngủ cả, những người ham vui thì chắc
vẫn đang tận hưởng trong sàn nhảy kia.

Hay là, cô bắt đầu nghĩ, vào phòng vệ sinh để giặt sạch váy nhỉ.

Cho dù có phải mặc một chiếc váy bị ướt một nửa để về phòng thì cũng

còn tốt hơn bây giờ hàng trăm nghìn lần.

Bao nhiêu suy nghĩ vụt qua cô mới nghĩ ra được một cách giải quyết.

Cô đang định nhân lúc xung quanh không có ai để chạy vào trong phòng

vệ sinh thì trông thấy Quý Thành Dương đi ra. Anh nhìn về phía thang máy
rồi lại nhìn sang phía này, có vẻ như đang tìm cô. Kỷ Ức sợ anh trông thấy
vết đỏ trên váy mình nên cố gắng nở nụ cười trên gương mặt đang căng
thẳng đến sắp khóc đến nơi: “Anh ra ngoài để hút thuốc à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.