1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 18

Anh cắn thuốc trong miệng mà chưa kịp châm, chỉ ậm ừ: “Còn muốn ăn

gì nữa không?”

Kỷ Ức lắc đầu, cô bé cười tít mắt, tiếp tục ăn kem. Giữa chừng chợt nghĩ

ra một chuyện, Kỷ Ức nuốt nước miếng, cảm thấy họng đã đau đến mức cứ
như không còn là của mình nữa: “Có phải cháu ốm thì không được ăn kem
không?”

Anh nhìn cốc kem trong tay Kỷ Ức một lát rồi hơi nhếch môi, mỉm cười

đầy bất đắc dĩ.

Chỉ trong một ngày mà anh đã phạm phải hai lỗi rất cơ bản, đúng là bất

ngờ.

Từ chiều đến tối, cuối cùng anh đã thể hiện được vài phần dịu dàng trong

nụ cười ấy, sau đó Quý Thành Dương nhanh chóng xuống xe đi mua cho cô
bé một cốc sữa nóng.

Đèn đường nối tiếp nhau, buông xuống một màu vàng ấm áp. Đã muộn,

hai cánh cửa phụ cho ô tô đi qua đều đã đóng, anh chỉ có thể lái xe đi vào từ
cửa chính. Khi vệ binh ôm súng nhảy xuống khỏi trạm gác đến kiểm tra
giấy thông hành, anh mới phát hiện cô bé đã ngủ thiếp đi, ôm trong tay cốc
sữa chưa uống hết, nhưng miệng túi nilon đã được buộc chặt, có lẽ là để
tránh sữa không bị đổ ra ngoài…

Đúng là một cô bé chu đáo.

Vệ binh làm lễ chào rồi cho họ đi qua.

Anh đưa tay sờ lên trán Kỷ Ức, đúng là đã sốt cao rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.