1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 194

“Tớ khám rồi, nhưng chẳng tìm ra nguyên nhân gì.”

Quý Thành Dương xoa đầu Kỷ Ức theo thói quen và ra hiệu cho cô đi về.

Kỷ Ức nghe họ nói mà cảm thấy rất lo lắng, tâm trạng lúc vừa xem xong

biểu diễn giao hưởng ba lê bỗng chốc không cánh mà bay.

Vương Hạo Nhiên cười: “Thế thì cũng không thể để lâu được. Cậu đi

khám tổng thể đi, dạo này cũng đừng lái xe nữa.” Anh nói dứt lời liền
không kìm được đùa cợt: “Cậu cũng hay thật đấy, vừa về nước đã đi xem
Hồ thiên nga. Mà cháu gái cậu đâu? Sao chỉ có mỗi mình Tây Tây thế
này?”

“Nó nói hôm nay phải đi học bù.” Quý Thành Dương nói vậy nhưng Kỷ

Ức không rõ đó có phải là sự thật không.

“Chẳng phải hai cô bé học cùng trường cùng khối à?”

“Bạn ấy học tự nhiên còn em học xã hội.” Kỷ Ức vội vàng bổ sung, “Bạn

ấy học bận hơn em nhiều!”

Vương Hạo Nhiên không bám vào vấn đề này nữa, mà liên tục hỏi han

những thu xếp sau khi về nước của Quý Thành Dương. Đương nhiên anh
cũng rất quan tâm về chuyện mắt của Quý Thành Dương bỗng nhiên gặp
vấn đề. Qua câu chuyện của họ, Kỷ Ức mới biết được rằng, hóa ra ngay từ
khi buổi biểu diễn vừa mới mở màn, Quý Thành Dương đã bắt đầu nhìn
không rõ, tình trạng này cũng từng xảy ra khi anh còn đang ở bên Mỹ, anh
đã đi khám nhưng không phát hiện ra vấn đề gì.

Anh cho rằng do bản thân quá mệt mỏi, nên lập tức nghĩ đến chuyện

thông báo cho Vương Hạo Nhiên đến giúp lái xe đưa Kỷ Ức về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.