1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 206

“Không đi nữa.” Mũi cô trong giây lát lại cay cay.

Thực ra cô cực kỳ ấm ức, cô thật sự không hề cố ý.

Quý Thành Dương cũng biết giận dữ, chính vào ngày hôm nay, vào giây

phút này, trong căn bếp này, cô đã thật sự ý thức được điều đó.

Quý Thành Dương cầm chiếc cốc còn lại lên, đổ một nửa phần nước

nóng đi rồi liên tục đổ chỗ nước nóng còn lại từ cốc này sang cốc khác. Cứ
như anh đang dùng hành động đơn giản này để làm tan đi cơn giận của
mình.

Cơn giận dữ khi bị một cuộc điện thoại đánh thức lúc gần năm giờ sáng,

khi nghe thấy nội dung cuộc điện thoại dần dần bình ổn lại từng chút một.
Anh chẳng qua cũng chỉ hai mươi tư tuổi, nếu như căn cứ theo vòng trưởng
thành thông thường, thì bây giờ anh mới chỉ bắt đầu học thạc sĩ, vẫn chưa ra
khỏi cổng trường. Cho dù tiến trình cuộc sống của anh nhanh hơn người
bình thường rất nhiều, thì anh cũng mới chỉ có hai mươi tư tuổi. Anh vẫn
chưa đủ trưởng thành, chững chạc để trở thành một người giám hộ hợp
cách…

Anh không ngừng nói với bản thân rằng: Quý Thành Dương, mày đã

trông thấy rất nhiều bất lực và tuyệt vọng. Mày đã từng trông thấy rất nhiều
người phụ nữ Bắc Phi lôi đệm ra những rừng cây ven đường để bán thân,
nhìn thấy những cái xác bị thiêu cháy, nỗi kinh hoàng và tử vong sau mỗi
vụ nổ, thậm chí đã từng nhìn thấy một thành phố phồn hoa phút chốc rơi
vào khủng hoảng tận thế.

Tối nay, cô mới chỉ được nhìn qua loa vào thế giới thực tế, không cần

phải căng thẳng như thế.

Cô bé chỉ là đi đến một sàn nhảy rất bình thường, vào tối nay, ở Bắc

Kinh, tại đất nước Trung Quốc này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.