1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 231

“Cô bé có sợ lạnh không?” Chú lái xe chợt nói, “Chú mở cửa sổ ra để hút

điếu thuốc nhé?”

“Chú cứ hút đi ạ, cháu không sao.”

Vào giây phút chú lái xe hạ kính cửa xe xuống, có một cơn gió lạnh buốt

ùa vào trong xe. Cô thấy hơi lạnh, nhưng chợt nhớ đến khu du lịch Yading
của rất nhiều năm trước, anh ngồi trước đống lửa, gương mặt ánh lên màu
ngọn lửa và nụ cười khi chúc mừng sinh nhật cô. Và cả đôi mắt ấy, đôi mắt
còn đẹp hơn cả những ngôi sao trên bầu trời đêm vùng núi tuyết, đôi mắt ấy
khi đó phản chiếu ánh lửa và cũng phản chiếu hình ảnh của cô…

Ngày hôm sau, cô thử gọi điện cho Noãn Noãn để thăm dò tình hình,

nhưng hình như Noãn Noãn thật sự không hề biết gì về chuyện này.

Nhưng Quý Thành Dương lại nằm ở viện 301, đó vốn dĩ là bệnh viện

dành cho quân nhân và gia quyến, người nhà họ Quý không thể nào lại
không biết… Họ cố ý giấu Noãn Noãn rồi? Lẽ nào họ định đợi phẫu thuật
xong, xác định bệnh tình rồi mới nói cho Noãn Noãn?

Nếu như là khối u ác tính…

Kỷ Ức không muốn nghĩ thêm mà đi thu dọn cặp sách. Cô phải đến thăm

anh.

Khi ra đến cửa thay giày cô mới chợt nhớ ra hôm nay là ngày ba mẹ sẽ

về nhà. Nghe nói Tết họ không có thời gian rảnh nên tranh thủ trước Tết về
thăm cô.

Kỷ Ức đặt cặp sách xuống, lần đầu tiên tâm trạng rối bời đến mức quên

mất cả mong chờ. Cô ngồi xuống ghế sô pha, ngơ ngẩn nhìn đồng hồ. Quả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.