1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 237

Tuy nhỏ nhưng rất tinh xảo.

“Hồi anh khoảng sáu, bảy tuổi, mỗi lần nghỉ giải lao lúc tập đàn, vì chán

không có việc gì làm nên anh thường gấp những thứ này cho qua thời gian.”
Quý Thành Dương không cần nhìn thấy vẻ mặt của Kỷ Ức cũng có thể đoán
được cô đang nghĩ gì, “Anh không cần nhìn cũng có thể gấp được.”

Có thể thuần thục được đến mức độ này… Hồi nhỏ anh phải thấy nhàm

chán đến mức nào…

Quý Thành Dương đặt chiếc áo sơ mi giấy đó lên chiếc bàn bên cạnh rồi

cười cười: “Năm mới vui vẻ.”

Anh đang giục cô về nhà.

Kỷ Ức len lén cầm thứ nhỏ bé đáng yêu kia lên: “Năm mới vui vẻ.”

Trước Tết, tất cả học sinh lớp Mười hai của trường Phụ Trung đều phải

đến trường để tham gia kỳ thi thử đại học.

Khối trưởng sắp xếp kỳ thi thử vào những ngày này nhằm mục đích để

tinh thần học sinh lớp Mười hai lúc nào cũng phải trong trạng thái căng
thẳng cao độ, dù là Tết cũng phải thi cử giải đề, không một giây phút nào
được phép thư giãn buông lỏng. Kỷ Ức hoàn toàn không có tâm trí nào
trong kỳ thi thử đại học này, đến cả môn nghe tiếng Anh cô cũng liên tục lơ
là, khó khăn lắm mới chịu đựng được đến buổi sáng ngày cuối cùng. Sau
khi đã nộp xong bài, Kỷ Ức mới nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi, quay lại nói
với Triệu Tiểu Dĩnh ngồi chéo phía sau lưng cô rằng: “Tớ mời cậu đi ăn
nhé?”

Triệu Tiểu Dĩnh thi không tốt nên tâm trạng rất tệ. Còn cô là vì tâm trạng

xấu nên thi mới không tốt, hai người đi cùng nhau cũng chẳng biết nói gì.
Kỷ Ức sánh vai cùng bạn đi ra khỏi cổng trường, nghiên cứu xem hai bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.