1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 272

Ý của Quý Thành Dương là, nhờ cô mở đoạn phim đó lên nghe.

Kỷ Ức kéo chiếc bàn nhỏ trên giường ra và đặt máy tính xách tay lên đó,

cô ngồi sánh vai với Quý Thành Dương và dựa vào giường để xem, ánh mắt
cô rất nhanh chóng bị bài diễn thuyết của ông Bush thu hút, “Nếu như
không phải vì phải phẫu thuật thì anh rất muốn được dẫn em đến hiện
trường buổi diễn thuyết hôm qua.” Quý Thành Dương nói: “Chiến tranh
trong tương lai đều có liên quan đến ông ấy?”

“Tương lai bao nhiêu năm ạ?”

“Tiếp nối vụ 11 tháng 9, nước Mỹ nhất định sẽ có hành động báo thù

quân sự đối với một số quốc gia khác.”

Cô cảm thấy chiến tranh cách nơi này rất xa, xa đến mức cứ như là

truyền thuyết.

Trên mảnh đất quê hương này, chiến tranh dường như chỉ có các bậc tiền

bối được trải qua, có lẽ tương lai, hoặc tương lai sau nữa cũng sẽ không có
những từ như “chiến tranh” xảy ra ở Trung Quốc. Nhưng Quý Thành
Dương thì khác, anh lúc nào cũng khiến cô cảm nhận được những điều rất
khác với giáo dục truyền thống.

Ví dụ như, tâm lý phản chiến của anh.

Ví dụ như, chỉ cần thường xuyên nghe anh nói chuyện, sẽ cảm thấy trên

thế giới có một nơi đang phải chịu đựng nỗi đau khổ do chiến tranh. Khi
đem ra so sánh với nơi đó, mới thấy được sự quý báu của hòa bình, và
những khó khăn trắc trở của cuộc sống trong nền hòa bình này bỗng chốc
trở nên nhỏ bé hơn rất nhiều.

“… Quốc gia nào ạ?” Cô hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.