1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 278

Cô mỉm cười với anh, đôi mắt tít lại, niềm vui tỏa ra khắp trên đuôi mắt

nét mày, để lộ một chiếc răng khểnh ở phía bên trái. Hồi nhỏ, chiếc răng
khểnh của cô vẫn chưa hiện rõ như thế này, năm tháng qua đi, chiếc răng
khểnh ngày càng nổi bật, chỉ cần cô mỉm cười là có thể trông thấy được, thế
nhưng cô lại không hề ý thức được điều đó.

“Trong nhà anh không có khách à?” Kỷ Ức thò đầu nhìn vào trong, thấy

phòng khách vắng tanh chẳng có một ai.

Quý Thành Dương chìa tay đón lấy chiếc ô trong tay cô.

Kỷ Ức lắc đầu: “Cứ để ở ngoài cửa đi ạ, mang vào thì sàn nhà của anh sẽ

bị ướt mất.”

Khu anh ở có thang máy, mỗi tầng lại chỉ có một căn hộ, nhà anh ở trên

tầng mười bốn nên chắc chắn sẽ không có ai lấy mất ô của cô. Kỷ Ức dựa
chiếc ô màu xanh bên cạnh cửa, ở góc giao giữa cửa và tường.

Chiếc ô dựng ở đó vẫn không ngừng rỉ nước.

Mười sáu tuổi có nghĩa là gì?

Là có chứng minh thư nhân dân, nhưng vẫn chỉ là vị thành niên.

Có vài lời, anh vẫn chưa thể nói với cô.

Quý Thành Dương nhìn Kỷ Ức thay sang đôi dép màu trắng, rồi đi vào

phòng khách vắng vẻ. Xung quanh cô là ánh nắng từ bên ngoài chiếu vào.
Anh nhìn thấy trong ánh nắng có những hạt bụi li ti tung bay, một cảm giác
nông nổi nôn nóng đầy ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.