1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 276

thuận lợi trải qua cửa ải khó khăn, thì những việc như thế này cũng không
đáng phải giữ mãi trong lòng.

Ngày Quý Thành Dương ra viện là thứ Bảy, cũng là ngày nghỉ duy nhất

của cô trong tuần.

Cô tính thời gian, buổi sáng mới chín giờ hơn đã ra khỏi kí túc xá, nhưng

vừa ra đến cổng đã bị Noãn Noãn giữ lại. Noãn Noãn đứng trước cổng kí
túc xá, khoanh tay nói: “Đi đâu đấy hả? Thứ Bảy nào cũng không thấy bóng
dáng đâu, chẳng có ai chơi với tớ cả!”

Kỷ Ức ậm ừ đáp qua loa: “Tớ… đi học bù mà, cô giáo Lịch sử dặn tớ cứ

đến thứ Bảy là đến nhà cô để học bù.”

Không biết bắt đầu từ khi nào, Quý Thành Dương trở thành bí mật của

Kỷ Ức.

Ca phẫu thuật của anh, việc phục hồi của anh và cả chuyện hôm nay anh

xuất viện, Noãn Noãn hoàn toàn không hề biết. Trong trái tim Noãn Noãn,
chú út nhất định đang làm một chuyện khiến người khác phải ngưỡng mộ
tại một nơi nào đó trên thế giới.

“Thần kỳ vậy sao? Học sinh giỏi đúng là được đãi ngộ cao.” Noãn Noãn

chẳng hề nghi ngờ. “Tớ quên mất không nói với cậu, Phó Tiểu Ninh nhờ tớ
chuyển lời, anh ấy rất cảm ơn cậu.”

Kỷ Ức nghe thấy cái tên này cảm thấy không thể không nhẫn tâm, cô

chỉnh lại quai cặp trên vai, đáp: “Thế thì cậu nói với Phó Tiểu Ninh giúp tớ,
tớ phải cảm ơn anh ấy mới đúng, còn nữa… sau này đừng làm bạn với nhau
nữa, chúc anh ấy hạnh phúc.”

Kỷ Ức không muốn xảy ra thêm chuyện gì nữa, không muốn để Quý

Thành Dương có bất kỳ sự thất vọng nào, cô không được người thân chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.