1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 288

Tim Kỷ Ức đập thình thịch, sau đó cô chầm chậm nắm lấy hai ngón tay

anh.

Hai người họ men theo hành lang để đi ra ngoài.

“Bây giờ chúng ta đi đâu ạ?” Kỷ Ức hỏi.

“Đi ăn mì xào tương đen.” Quý Thành Dương cúi mắt xuống nhìn cô,

cười cười: “Chẳng phải chúng ta đã bàn rồi đó sao?”

Tối hôm ấy, sau khi kí túc xá tắt đèn, mười một cô gái ở chung phòng

liền lần lượt nói về ý nguyện thi đại học của mình.

Tuy bây giờ vẫn chưa biết là sẽ thực hiện chính sách đăng ký nguyện

vọng trước rồi mới thi hay là chờ đến khi có điểm mới đăng ký, nhưng điều
đó vẫn không hề ảnh hưởng tới khao khát tương lai của mỗi người. Học
sinh lớp Mười hai ai cũng nhiệt huyết sục sôi khi thấy bản thân sắp đạt tới
một điểm mốc lớn trong cuộc đời.

“Sau này tớ muốn làm phóng viên.” Kỷ Ức bỗng nhiên thổ lộ suy nghĩ

của mình khi mọi người đang trò chuyện. Tuy cô chỉ thông qua Quý Thành
Dương mới có hiểu biết về công việc này, nhưng chỉ cần một mình anh
cũng đã đủ để cô ý thức được thái độ sống đầy lý tưởng ấy.

Chỉ có lý tưởng, mới có thể mang lại dũng khí cho bạn khi đứng trước

mọi thiên tai.

Chỉ có lý tưởng mới có thể khiến bạn đứng trong bão lũ, dù nước đã

dâng đến tận ngực, mà vẫn có thể nhìn vào ống kính máy quay để tường
thuật tình hình.

Chỉ có lý tưởng mới khiến bạn có thể bình thản tiến lên khi đứng trước tử

thần, cho dù chỉ ngay giây sau là chỗ bạn đang đứng sẽ là điểm rơi của bom

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.