1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 328

Về tình hình đi đăng ký hôm ấy, Quý Thành Dương cũng chỉ hỏi vài câu,

khi có được câu trả lời cũng không nói thêm gì nhiều. Anh chỉ nói với Kỷ
Ức rằng, tuy việc trừ điểm xử phạt bị ghi trong hồ sơ học bạ sẽ ảnh hưởng
đến việc đăng ký kỳ thi chiêu sinh sớm này, nhưng nếu không xảy ra bất kỳ
tình huống nào vi phạm quy định của nhà trường thì chuyện đó sẽ không
ảnh hưởng đến việc thi đại học của cô.

Đây là giao ước bằng lời giữa anh và người ân sư năm xưa, hiện đang là

hiệu trưởng trường Phụ Trung.

Một tuần sau, Quý Thành Dương rời khỏi Bắc Kinh.

Anh đi vào buổi tối ngay trước hôm sinh nhật mình. Tối hôm ấy, sau khi

kết thúc buổi tự học tối, Kỷ Ức cầm điện thoại chạy ra ngoài sân bóng rổ để
gọi cho anh, cô định đợi qua mười hai giờ sẽ là người đầu tiên chúc mừng
sinh nhật anh. Thế nhưng rõ ràng lúc đấy Quý Thành Dương đang ở trên
máy bay, nên điện thoại sẽ phải tắt máy.

Thế nên, cô đành phải chúc mừng trước hai tiếng.

Khi đường dây được kết nối, cô nghe thấy giọng phát thanh rất riêng chỉ

có ở sân bay đang dịu dàng giục mọi người nhanh chóng hoàn thành thủ tục
để lên đường rời khỏi thành phố này. “Anh đã làm xong hết mọi thủ tục
rồi.” Quý Thành Dương vừa nhấc máy lên là đã nói, “Anh đang ngồi uống
cà phê ở, ừm, khu vực nghỉ ngơi tạm thời. Bên cạnh có hai người đàn ông
trung niên và một cô gái trẻ có mang theo con nhỏ.”

Cô có thể dễ dàng hình dung ra khung cảnh ấy, khung cảnh mà anh đang

ở.

“Vâng.” Kỷ Ức nhìn ra xung quanh, “Em đang ngồi trong sân bóng rổ ở

trường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.