1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 333

Hai cô bé ngồi trong quán cà phê RBT bên cạnh quảng trường Đông

Phương, vừa uống nước vừa nhìn ra bên ngoài qua cửa kính. Khu căn hộ cũ
nằm ở trong ngõ đối diện chính là nhà của Tiêu Tuấn và ba mẹ anh ta. Bởi
vì chỗ này rất gần với nhà Tiêu Tuấn, nên gần như đã trở thành phòng ăn
của Quý Noãn Noãn, mấy nhân viên phục vụ đều quen biết cô.

“Sau này kết hôn rồi không được ăn uống kiểu này nữa đâu đấy, ngoan

ngoãn đi chợ học cách mua thịt bò, ớt xanh rồi về nhà tự nấu. Chỉ có mấy
lát thịt bò, vài miếng ớt xanh rắc thêm ít tiêu đen ăn cùng cơm trắng, đâu có
đáng ngần này tiền.” Tiêu Tuấn tuy trêu chọc Noãn Noãn vì ăn những thứ
không những không ngon còn chẳng thiết thực như thế này, mặt khác vẫn
rút tiền ra thanh toán. Quý Noãn Noãn cầm chiếc dĩa màu trắng bạc, vừa ăn
vừa lúng búng tố cáo: “Món này cũng được tính là đồ ăn nhanh rồi, nếu
không phải lúc nào anh cũng muốn trả tiền thì em nhất định sẽ dẫn anh đi
ăn thứ ngon hơn.”

Tiêu Tuấn cười: “Để vợ trả tiền à? Chuyện này anh chịu không làm

được.”

Họ ăn xong bữa trưa liền theo Tiêu Tuấn qua đường, men theo con ngõ

nhỏ để đi vào bên trong. Tòa nhà cũ không có cửa, trên góc tường còn dán
đầy những tờ quảng cáo, hầu hết đều là “Sửa chữa” hoặc “Thông tắc bể
phốt”.

“Nhà anh hơi nhỏ, hai người đừng chê nhé.” Tiêu Tuấn đi đến tầng ba thì

dừng lại và rút chiếc chìa khoá màu đồng trong túi áo ra, “Khu vực này đẹp
mà nhà lại cũ, gia đình anh đang đợi họ đền bù để chuyển đi nơi khác.”

Quý Noãn Noãn ôm lấy hông Tiêu Tuấn từ phía sau: “Em bảo anh nhé,

sau này kết hôn, em không muốn ở cùng với ba mẹ anh đâu, ở gần cũng
được, nhưng không thể ở cùng nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.