1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 338

Cô tìm bừa một lý do để trả lời rồi giúp thím dọn dẹp.

Thím hai vẫn thấy khó hiểu, bà lẩm bẩm: “Chẳng lẽ kết quả học tập của

cháu lớp Mười hai bị giảm sút à?”

Cô vẫn không nói gì mà mang bát đũa đặt vào trong chậu rửa, dì giúp

việc sẽ rửa dọn. Dì giúp việc trông thấy Kỷ Ức bỗng cảm thấy xa lạ, sững
lại một lát mới cười hỏi: “Tây Tây đã về đấy à?” Vì ông bà cụ đều đã già,
con cái lại không thể ngày ngày kề bên, nên nhà họ Kỷ đã thuê một dì giúp
việc đến chăm lo ăn uống và sinh hoạt hằng ngày của các cụ. Kỷ Ức học kỳ
này ít về nhà, nên không mấy thân quen cũng là chuyện đương nhiên.

Hôm chiếu trực tiếp chương trình Quý Thành Dương tham gia ghi hình

trước khi đi là ngày đi học, tối nay sẽ phát lại.

Mười một giờ tối, khi dì giúp việc lau bàn và dọn dẹp lần cuối, cô liền

cầm điều khiển chuyển sang kênh đó. Trong màn hình ti vi, người dẫn
chương trình ngồi trên một chiếc ghế cao, đeo micro giới thiệu từng vị
khách mời. Chương trình talkshow này cô đã từng xem mấy tập, khách mời
lúc nào cũng mặc vest rất trang trọng khi lên chương trình, nhưng chỉ riêng
tập có Quý Thành Dương thì anh và những vị khách khác đều ăn mặc rất
thoải mái, nhìn qua là biết họ không phải những tinh anh sang trọng mà là
những ký giả ngoại trú thường xuyên ra nước ngoài.

Đôi mắt của Quý Thành Dương rất sáng, anh mặc áo và quần dài thể

thao màu đen ngồi trên ghế sô pha, khiến người khác liên tưởng đến “ngọc
thụ lâm phong”, một cụm từ rất hoa lệ nhưng cũng cực kỳ hình tượng.

“Tôi nghe nói khi anh còn đi học đã đạt quán quân cuộc thi bắn súng

sinh viên toàn nước Mỹ phải không ạ?” Người dẫn chương trình nhìn anh,
“Ngoài chiến trường anh có từng gặp phải tình huống cực kỳ nguy hiểm đến
mức cần phải cầm súng lên để tự vệ không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.