1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 384

còn chút sức lực nào, cô dựa vào ngực anh, mặc anh ôm lấy mình vào lòng
thật chặt.

Quý Thành Dương nhanh chóng ngồi dậy, anh nhìn cô một cái thật kĩ rồi

đứng dậy làm cơm trưa cho cô. Kỷ Ức vẫn ngồi đó bần thần một hồi, sau đó
mới đi tìm dép của mình, định vào bếp theo anh. Nhưng khi cúi xuống lấy
dép, cô mới chợt ý thức được việc khóa áo thể thao của mình đã bị kéo
xuống, đến áo lót bên trong cũng chỉ còn mắc trên cánh tay…

Trong bếp, có âm thanh bát đũa bằng sứ va vào chậu rửa bằng inox.

Kỷ Ức hoảng loạn bối rối vòng tay ra sau lưng gài lại khóa áo lót, kéo

khóa áo lên trong tiếng nước chảy xối xả ấy.

Cô không dám theo anh vào bếp nữa mà chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc

giường mình đã ngủ suốt hai ngày qua một cách thẫn thờ. Sau đó cô vội vã
gỡ vỏ chăn và ga giường ra, trên đó chỉ toàn vết tích đã ngủ lại của cô, đều
ướt đẫm mồ hôi do cô bị sốt… Cô ôm đống vải màu xanh đậm ấy lên và đi
vào phòng tắm, nhét vào máy giặt, nhưng chẳng hề tìm thấy bột giặt.

Cô đành phải chầm chậm đi đến bên cửa bếp, khẽ hỏi: “Bột giặt ở đâu?”

Quý Thành Dương đang rửa nồi, bát đĩa đũa thìa tích trữ suốt hai ngày

qua, thậm chí anh còn rửa cả những đồ vẫn chưa dùng đến, tất cả bát đũa
còn lại trong kệ đều bị anh lôi ra hết. Anh cầm giẻ rửa bát, tay dính đầy bọt
xà phòng, ngước lên nhìn cô, thoáng sững sờ: “Ngoài ban công!” Nhưng
sau đó anh rất nhanh khựng lại, nói: “Có lẽ là dùng hết rồi!”

Mái tóc ngắn của anh trông có vẻ hơi rối do khi nãy bị toát mồ hôi, sau

đó lại dùng tay vuốt qua loa. Anh xả nước nóng ra để rửa bát, hơi nóng bốc
lên khiến các đường nét trên gương mặt trông càng thêm thanh tú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.