1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 409

con gái mà mình yêu dùng những ngôn ngữ cơ thể mà đến chính cô cũng
không hề hay biết để thể hiện rằng cô ấy yêu mình…

Thì anh không thể không có bất kỳ phản ứng nào.

Thậm chí tâm trí anh đã sớm hoảng loạn rối bời…

Ánh mắt Quý Thành Dương dừng lại ở đầu mũi dao, khẽ gọt từng lớp vỏ

rơi xuống thùng rác. Có một phần vỏ khoai bị ra ngoài, “Rơi ra rồi kìa!” Kỷ
Ức cười, cúi người xuống nhặt và ném vào trong thùng rác, “Anh có cần em
giúp gì không?”

“Không cần đâu.” Quý Thành Dương cúi đầu, khẽ chạm cằm vào trán cô,

“Em rửa tay rồi vào đọc sách một lát đi, tiện sấy khô tóc luôn thể.”

“Vâng.” Kỷ Ức cười.

Tuy tay nghề nấu nướng của Quý Thành Dương không đạt đến cấp bếp

trưởng, nhưng cũng thuần thục. Hơn nữa lẩu vốn cũng chẳng cần phải
chuẩn bị quá nhiều, khoảng đến lúc phát thời sự là họ đã bắt đầu ăn rồi. Lúc
nhỏ khi Kỷ Ức còn ở nhà, ông nội cô ngày nào cũng xem thời sự, sét đánh
cũng không thay đổi. Bây giờ khi cô đang ở tạm nhà Quý Thành Dương, thi
thoảng anh cũng sẽ xem một lát.

Nồi lẩu nóng sốt, âm thanh từ bản tin thời sự khiến căn phòng bỗng chốc

được lấp đầy cứ như một ngôi nhà ấm áp.

Kỷ Ức thích ăn các loại rau cải, cô cũng thích bỏ tất cả vào cùng một lúc.

Trước kia thỉnh thoảng đi ăn cùng bạn học, cô thường bị họ trêu đùa rằng cô
cứ như đang ăn canh Ma Lạt chứ không phải là ăn lẩu.

Nhưng Quý Thành Dương thì chẳng thấy vấn đề gì, sự thật là, bất luận

Kỷ Ức có làm gì thì bây giờ trong mắt anh cũng chẳng hề chi. Anh sẽ thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.