1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 41

Các bạn nam trong lớp đi tìm thanh trúc, còn các bạn nữ phụ trách kiếm

giấy lớn để làm diều. Từ nhỏ Kỷ Ức đã học thư pháp, trong nhà có hàng tập
hàng tập giấy, nhiều không đếm nổi. Cô bé lén lút ôm một chồng tới chia
cho các bạn, còn đặc biệt dành riêng cho Triệu Tiểu Dĩnh hai mươi mấy
trang, để sau này nếu thích có thể tự bỏ ra chơi.

Buổi trưa về nhà, cô bé chợt phát hiện ra ông bà nội không ra ngoài mà

đều đang ngủ trưa.

Kỷ Ức rất hưng phấn, len lén bê một chiếc ghế nhỏ vào đặt bên cạnh

giường ngủ của ông bà nội, rồi yên tĩnh trải giấy báo ra và dùng con dao gọt
bút chì để vót thanh trúc. Khi ông nội ngủ thường phát ra tiếng ngáy khe
khẽ, khiến Kỷ Ức cảm thấy rất ấm áp, rất hạnh phúc. Cô bé mím môi, mới
một thoáng không tập trung mà đường dao đã lệch rồi…

Vốn dĩ Kỷ Ức phải dùng lực rất mạnh mới vót được thanh trúc, lưỡi dao

trượt đi khiến một miếng thịt và móng tay trên ngón cái cũng bị cắt đứt.
Ngay lúc ấy Kỷ Ức chẳng cảm thấy đau, nhưng máu chảy rất nhiều. Cô bé
bịt chặt ngón tay lại và chạy ra ngoài, đi tìm bông để đè lên vết thương.
Nhưng không những không cầm được máu mà cảm giác đau thấu tim đã bắt
đầu ập tới…

Kỷ Ức đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì sợ làm ông bà thức

giấc nên cô bé cứ thế giữ chặt vết thương, nhanh nhẹn dọn dẹp chiến trường
rồi chạy ra khỏi nhà. Cô bé chạy tới nhà để xe bên cạnh, giữa trưa nên ở đây
chẳng có một ai, cuối cùng cũng đau đến mức không chịu nổi nữa, cứ phải
liên tục hất mạnh tay: “Đau chết mất, đau chết mất…”

Phát tiết xong cô bé liền quay người lại, bỗng nhiên nhìn thấy có một

điếu thuốc rơi xuống trước mặt.

Kỷ Ức ngước lên, thấy Quý Thành Dương đang tựa vào lan can tầng

bốn, ra hiệu “Suỵt” với mình. Tuy họ cách nhau khá xa nhưng vẫn nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.