1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 414

“Vậy nên,” Kỷ Ức khẽ cắn nhẹ môi dưới, sau một thoáng do dự mới hỏi

tiếp, “anh và em đều là… nụ hôn đầu.”

“Phải.” Anh tiếp tục cười, “Nụ hôn đầu.”

Các cô gái lúc nào cũng thích hỏi những chuyện này.

Trước kia anh cảm thấy điều này tương đối vô nghĩa, dù sao hôn cũng

chỉ là sự quấn quýt của môi và lưỡi, nói trắng ra thì những chuyện tình ái
như thế này không có gì đa dạng mấy. Nhưng trong giây phút này đây, khi
nhìn thấy nụ cười cực kỳ thỏa mãn trên khóe môi Kỷ Ức, anh bỗng cảm
thấy chuyện này thực ra cũng rất ý nghĩa trên một mức độ nào đó.

Nhiệt độ cơ thể đang lặng lẽ tăng lên, cô cảm thấy tấm thảm dưới lòng

bàn tay mình trở nên mềm mại và dịu dàng.

Trước khi yêu Kỷ Ức, quá khứ của Quý Thành Dương hoàn toàn trắng

trơn, chưa từng có một cô gái nào, chỉ riêng suy nghĩ này thôi đã đủ để
khiến cô bay bổng. Dù sao xét về khía cạnh cách biệt tuổi tác giữa họ, thì
khả năng này là cực kì thấp. Kỷ Ức chầm chậm tiến đến gần anh, lần đầu
tiên chủ động hôn lên môi anh. Quý Thành Dương đưa tay giữ lấy chiếc eo
thon nhỏ của cô.

Anh rất hưởng thụ việc Kỷ Ức chủ động hé mở chiếc miệng nhỏ xinh và

đưa đầu lưỡi đến với anh. Thậm chí anh còn nhận thấy cô đang học theo
cách anh đã làm, chầm chậm quyện chặt lấy đầu lưỡi và thần trí của anh.
Trái tim anh âm thầm bị đốt cháy lên một ngọn lửa ham muốn, nhưng anh
cố tình lờ đi và hưởng thụ niềm vui khi cô chủ động.

Nhưng Kỷ Ức lại bắt đầu cuống, cô buông anh ra, nhíu mày trách cứ:

“Sao anh… chẳng có chút phản ứng nào thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.