1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 416

Phòng trữ sách nóng lắm sao?

Kỷ Ức thoáng ngơ ngác rồi đi khỏi.

Đến nửa đêm hôm đó, Quý Thành Dương đã chính thức cảm vì tắm nước

lạnh vào đầu xuân. Ngày hôm sau anh đến đài truyền hình, đeo một chiếc
khẩu trang y tế màu xanh nhạt. Lúc nói chuyện với đồng nghiệp còn chủ
động né tránh. Mọi người trong phòng họp nhìn thấy Quý Thành Dương,
đều có cảm giác “anh hùng cuối cùng cũng trúng quả”, họ đều không quên
trêu chọc: “Không sao đâu, những người ngồi đây đều chẳng sợ chết, nếu
sợ chết đã không đi làm trong thời điểm này rồi. Nhưng, quen biết nhau bao
nhiêu năm qua, đây mới là lần đầu tiên tôi thấy anh bị cảm cúm đấy!”

Một người khác lập tức hùa theo: “Phải đấy, đúng là biết chọn thời điểm,

hợp với tình hình thật!”

Mọi người cười nói vui vẻ, riêng Lưu Vãn Hạ lại chẳng hề tham gia đùa

giỡn với mọi người, sau khi tan cuộc họp, cô mang một hộp thuốc cảm nghe
nói rất hiệu quả đến đặt lên bàn làm việc của Quý Thành Dương. Phòng làm
việc của Quý Thành Dương rất ít người, anh vừa mới gỡ bỏ khẩu trang, rót
một cốc nước nóng, ôm chiếc cốc giữ nhiệt màu đen trong lòng bàn tay từ
chối ý tốt của Lưu Vãn Hạ: “Tớ có mang theo thuốc rồi.”

“Thì cứ giữ lấy, mang theo thuốc dự phòng cũng chẳng có gì không tốt!”

Lưu Vãn Hạ nói khi nhìn vào mắt anh, “Càng ngày tớ càng cảm thấy, cậu
có vài điểm vẫn y như hồi cấp ba, bao nhiêu năm rồi cũng chẳng hề thay
đổi, người giỏi giả ngốc nhất chính là cậu đấy.”

Quý Thành Dương thoáng sững lại, nhìn Lưu Vãn Hạ đang mỉm cười

trước mặt. Anh nhớ hồi cấp ba, dường như Lưu Vãn Hạ cũng thường xuyên
đến tìm anh để trao đổi những bài tập vật lý và toán. Nhưng Lưu Vãn Hạ
thông minh hơn các cô bạn khác rất nhiều, cô mang đến cách giải đề riêng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.