1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 475

“Tớ à?” Anh nhìn đối phương đầy bình thản, chẳng hề có mấy cảm xúc,

“Không làm được chuyện gì hữu dụng cả, sau khi bị bắt vào tháng Tám
năm 2003, một người anh em tốt của tớ đã chết. Điều duy nhất đáng chúc
mừng là tớ đã sống sót trở về.”

Kỳ nghỉ đông năm 2007, Kỷ Ức có công việc đầu tiên.

Trong thời gian chuẩn bị luận văn tốt nghiệp thạc sĩ, mỗi tuần cô đều có

ba ngày phải chen vào đoàn quân đi làm để đến công ty kịp giờ, quẹt thẻ,
làm việc. Cô rất may mắn vì đã tìm được việc trước khi tốt nghiệp. Dù sao
tình cảnh tìm việc của nghiên cứu sinh khoa ngoại ngữ càng ngày càng tệ,
tòa soạn Tân Hoa và tòa soạn Ngoại Nghiên dường như ngày càng thích
tuyển sinh viên đại học hơn.

Rất nhiều người chọn làm giáo viên tiếng Anh ở các trường cấp ba để

được ở lại Bắc Kinh.

“Kỷ Ức, cậu là người Bắc Kinh thì sướng rồi, cũng chẳng sợ không tìm

được việc. Bao giờ tốt nghiệp, cậu cứ ở nhà một thời gian rồi tìm dần cũng
được!” Đây là câu mà cô nghe thấy nhiều nhất.

Khi đối diện với những sự ngưỡng mộ này, cô chỉ giữ thái độ im lặng.

Một năm rưỡi trước, sau khi tốt nghiệp đại học và trước khi trở thành

nghiên cứu sinh tại một ngôi trường khác, cô đã cắt đứt mọi liên hệ với
những người từng quen biết. Lúc còn nhỏ, cô chỉ biết rằng Bắc Kinh rất lớn,
nhưng trong hơn một năm qua, cô đã có khái niệm cụ thể về sự “rất lớn”
này. Lớn đến mức… ta sẽ không thể nào gặp được người mình đã từng quen
biết trong suốt hai mươi mốt năm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.