1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 480

Sau đó đẩy cửa bước vào.

Trong phòng họp có bốn, năm người, có cấp trên trực tiếp của cô, cũng

có tổng biên và hai người mà cô không hề quen biết. Khi cô trông thấy
người đang ngồi trên chiếc ghế xoay màu đen nhắm mắt nghỉ ngơi ở phía
chéo với cửa chính thì tất cả những âm thanh, hình ảnh khác đều không còn
tồn tại.

Trong tầm mắt, chỉ còn lại người đàn ông này.

Anh vẫn nổi bật như thế, cho dù bây giờ đây trông có vẻ ốm yếu rất rõ

ràng, tư thế tùy tiện nhưng không mấy dễ chịu, nhưng vẫn có vẻ cao lớn
hơn những người đàn ông xung quanh.

“Kỷ Ức?” Cấp trên của cô có vẻ rất bất ngờ, “Có chuyện gì thế?”

Quý Thành Dương giật mình mở choàng mắt ra tìm kiếm chủ nhân của

cái tên này.

Anh chống tay lên chiếc bàn hội nghị màu trắng, chầm chậm đứng dậy

khỏi chiếc ghế xoay màu đen. Anh nhìn thấy cô gái đang đứng ở cửa và
cũng chăm chú nhìn anh. Mái tóc ngắn màu đen hơi quăn lên bên cạnh vành
tai, khiến dung mạo mà anh đã khắc cốt ghi tâm hằng đêm mong nhớ càng
trở nên rõ nét và tuyệt vời hơn. Đôi mắt vẫn luôn bình thản như hồ thu của
anh cuối cùng cũng nổi lên những cơn sóng dữ dội.

Nếu anh có lý do để chống chọi, để sống tiếp khi đứng trước đống xác

người, trước thi thể của bạn, khi phải chịu đựng cực hình để có thể bò ra
khỏi nơi địa ngục trần gian và đứng dậy sống đến ngày hôm nay, thì lý do
đó chỉ có một.

Chỉ có cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.