1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 485

Anh bước ra khỏi phòng họp, men theo hành lang để đi ngang qua từng

cabin màu trắng. Rất lâu rồi, anh mới trở về đây, đứng dưới bầu trời tổ quốc
này. Không khí làm việc bận rộn căng thẳng của ngành truyền thông khiến
mọi người đều đi nhanh như gió, nhiệt độ sưởi trong tòa nhà rất nóng, khiến
người ta có cảm giác ngỡ như mùa xuân sắp đến.

Ánh mắt anh kiếm tìm, muốn được nhìn thấy dáng người ấy một lần

trước khi đi khỏi.

Chỉ tiếc rằng nơi này quá lớn, anh không nhìn thấy cô.

Trước khi tới đây, dù thế nào anh cũng không thể ngờ rằng anh có thể

tìm thấy cô một cách dễ dàng đến vậy trong thành phố to lớn nhường này.
Cô bé mà anh yêu đã biến mất không một dấu vết sau khi tốt nghiệp đại
học, cô bé thậm chí còn không kể cho Noãn Noãn nghe về việc học và công
việc của bản thân. Anh không thể tìm thấy bất kỳ cách nào để liên lạc với
cô.

Bốn năm xa nhau, cô bé đã có một cuộc sống như thế nào? Cô đã bắt đầu

cuộc sống mới chưa? Những câu hỏi ấy đã ở sâu trong đáy lòng anh quá
lâu, lâu đến mức khi nãy anh quá kích động mà quên mất rằng họ đã xa
nhau lâu đến vậy, mọi lời lẽ và sự tổn thương lúc chia tay đều từ anh mà ra.

Con người khi mà đang yêu đều rất tham lam, chẳng hề có nguyên tắc gì.

Lúc cận kề cái chết và không nhìn thấy hy vọng sống, anh chỉ mong

Thượng đế sẽ mang hết mọi may mắn và hạnh phúc đến cho cô, để cô có
thể gặp được một người tốt và tiếp tục sống yên ổn hạnh phúc. Khi có hy
vọng sống, cứ nghĩ đến chuyện cô có được nhiều hạnh phúc hơn với người
khác là anh lại cảm thấy cả thế giới như chìm sâu hơn vào trong bóng tối,
tối hơn cả cái chết…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.