1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 490

khác nhau nhưng tác dụng thì tương đồng, tất cả đều làm cô say sau đó là
quên hết mọi thứ. Cô chẳng hề có ấn tượng về việc mình đã về trường như
thế nào, làm sao để lên được đến tầng bốn kí túc xá và được ném lên chiếc
giường tầng mà bình thường cần phải leo bằng cầu thang ra sao.

Bốn giờ sáng, bụng cô quặn đau.

Cô cắn môi, chầm chậm trèo xuống khỏi giường, chân chưa tìm thấy dép

đã trông thấy có một người đang khuỵu xuống trên mặt đất, không hề cử
động, cứ như hồn ma.

Tim cô bỗng trống rỗng.

Cô vội vã buông tay, chân đập mạnh vào chiếc ghế sau lưng.

“Tớ đây…” Giọng nói yếu ớt, rõ ràng đó là cô bạn đã cùng đi ăn với cô,

“Cậu tỉnh rồi à…?”

“Cậu sao thế?” Cô cúi người ôm chân mình và hỏi.

“Tớ đau bụng quá… đau chết đi được, chẳng có sức để leo lên giường

nên đành gục tạm xuống đây một lát.”

Cô thở phào nhẹ nhõm: “Bụng tớ cũng đau.”

“Hay là hải sản có vấn đề? Cậu ăn ít, nhưng tớ thì ăn nhiều lắm, đi vệ

sinh ba lần rồi đấy!”

Hai người không dám nói lớn vì sợ đánh thức bốn người còn lại trong

phòng, họ lặng lẽ trao đổi mấy câu. Sau khi cả hai đã đau khổ chạy vào
phòng vệ sinh mấy lượt, cuối cùng mới rút ra một kết luận là, chắc chắn họ
đã bị ngộ độc thực phẩm rồi. Cô bạn kia nhanh chóng gọi cho bạn trai mình,
nhờ anh đưa cả hai đến bệnh viện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.