1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 493

Cô không biết đã nhìn anh bao lâu, cứ như thể đây là một trận chiến

trường kì đằng đẵng. Anh đang đợi cô xuất hiện, còn cô đang chờ anh rời
đi. Có cô bạn ra khỏi tầng một, khi nhìn thấy Kỷ Ức đứng trong góc khuất
liền hốt hoảng hét lên rồi ôm ngực oán trách: “Định giả ma à? Chẳng cử
động gì hết, đêm hôm thế này sợ chết mất!”

Kỷ Ức vỗi vã cúi đầu, quay người đi lên lầu.

Suốt đêm hôm ấy cô không hề ngủ, cơn đau trong dạ dày cứ liên tục giày

vò. Cô không dám lên giường nên chỉ rót một cốc nước nóng ngồi xuống
ghế lặng lẽ thất thần. Cô không dám tin rằng mình thật sự đã uống rượu.

Cho dù suốt bốn năm qua là những ngày tháng không có Quý Thành

Dương, cô cũng kiên quyết giữ vững ước nguyện đã cầu ở miếu. Cánh cửa
bật mở, cô nhìn ra thấy cô bạn đến gần, cô bạn vừa đặt một túi và hai hộp
thuốc xuống bên cạnh tay cô, vừa khẽ nói: “Tớ uống thuốc gì thì cậu uống
thuốc nấy, tớ bảo bác sĩ kê cho hai phần thuốc đấy.”

Kỷ Ức khẽ gật đầu, cô cầm hộp thuốc lên đọc hướng dẫn sử dụng.

“Người đó vẫn đang ở ngoài đấy.” Cô bạn khẽ nói, “Hay là cậu ra gặp

xem sao, người ta đứng cả đêm ngoài trời gió rồi.”

Dứt lời, cô bạn liền rót nước từ bình giữ nhiệt ra để uống thuốc, rồi lên

giường ngủ bù.

Kí túc lại trở về yên tĩnh.

Một ngày trời lạnh như thế này mà lại không phải lên lớp, các cô gái đều

rất vui lòng tiếp tục hẹn hò với Chu Công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.