1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 503

Cuối cùng, Lưu Vãn Hạ đứng dậy trước tiên: “Hãy để chúng tôi được

bày tỏ sự kính trọng đối với những người phóng viên đã đi khắp Iraq,
Afghanistan, Israel, Yugoslavia, Angola, Soomali, Sudan, Liberia, Sierra
Leone… Chúng tôi xin cảm ơn các anh chị!”

Trong hội trường ngập tràn tiếng vỗ tay, Kỷ Ức vẫn đứng trong một góc

khuất, nơi anh không thể nào nhìn thấy được.

Trong giây phút này, cô biết rất rõ ràng rằng, cho dù tình cảm với anh đã

sớm kết thúc, nhưng thế giới tinh thần nơi anh đang ở vẫn rất hấp dẫn cô.

Khi hoạt động kết thúc, cô không thể không ra hậu đài giúp Hà Phi Phi

sắp xếp cho các vị khách mời rời đi.

Bởi vì buổi nói chuyện cuối cùng này tổ chức ở ngoại ô nên giao thông

không được thuận lợi như trong thành phố, tòa soạn phải sắp xếp sẵn xe để
đưa đón các phóng viên.

Khi cô vào trong hậu đài, Hà Phi Phi đang nói chuyện phiếm với các học

sinh phụ trách hoạt động lần này của trường. Khi cô bạn trông thấy Kỷ Ức
liền lập tức dặn dò: “Lát nữa tớ sẽ tự lái xe, còn cậu ngồi cùng với các thầy
cô, về đến Vòng ba, chúng ta sẽ kiếm một chỗ nào đó để nghỉ ăn tối.”

Kỷ Ức sững sờ: “Tớ ngồi cùng xe với họ ư?”

“Đúng thế, cậu đừng có lên xe của tớ nữa, nếu cả hai chúng ta đều không

có ai ngồi cùng xe với họ thì chẳng có chút thành ý nào cả.”

Hà Phi Phi đẩy cô ra hiệu, đi nhanh lên, tuyết rơi ngày càng dày, chẳng

biết đường cao tốc có tắc đường hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.