1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 508

Tính cả Kỷ Ức thì họ cũng chỉ là ba học viên, góp tiền lại cũng chưa đủ

ba trăm tệ.

Cô cảm thấy không đủ, sau khi do dự một hồi liền đi đến bên cạnh Quý

Thành Dương, khẽ giọng hỏi: “Anh có biết ở gần khu Di Hòa Viên chỗ nào
ăn uống được không? Bên em muốn mời nhóm phóng viên các anh ăn cơm.
Nhưng đồng nghiệp của em đang bị tắc trên đường cao tốc, sợ không đến
kịp, nên nhờ em tiếp đãi mọi người.”

“Có phải không mang đủ tiền không?” Quý Thành Dương không đáp mà

hỏi ngược lại.

“Vâng.” Cô bắt buộc phải thừa nhận.

Xe xóc lên trong vài giây.

Cô bám vào thành ghé, cố gắng đứng vững.

Quý Thành Dương đứng dậy, tay phải đặt lên vai cô, thoáng dùng sức để

ấn cô ngồi xuống vị trí bên cạnh. Anh bỏ mũ ra đội lại ngay ngắn và đi tới
bên mấy người phóng viên kia khe khẽ trò chuyện. Tuy anh không nói to
mà lại dùng tiếng Anh nhưng Kỷ Ức vẫn có thể nghe rõ một số nội dung
quan trọng, anh đang nói rằng, lâu lắm rồi anh mới được gặp mấy người
bạn cũ này nên muốn mời mọi người ăn cơm. Mọi người bật cười, dĩ nhiên
đều rất vui vẻ đồng ý với sắp xếp này.

Thế là bữa ăn công việc tối hôm ấy đã trở thành một buổi họp mặt riêng

tư quy mô nhỏ.

Có lẽ vì anh rất ít khi xuất hiện và công khai tổ chức họp mặt như thế

này, nên chỉ hai tiếng sau đó là căn phòng tiệc riêng tại khách sạn đã có
thêm rất nhiều người. Những hàng ghế sô pha dài xếp kín một vòng bao
quanh chiếc bục bằng kính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.