1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 544

“Không hiểu cũng không sao, em có thể nói cho anh nghe suy nghĩ của

em bất kỳ lúc nào.”

Quý Thành Dương nhìn cô.

Nhiệt độ trong xe rất ấm áp, khiến gương mặt cô thoáng ửng đỏ.

Người trước mặt đang ở ngay trong tầm tay với.

Đây là người đã từng thuộc về, đã từng đánh mất, và cũng từng cho rằng

không còn cơ hội để dành được.

Trong xe bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, không hề có dấu hiệu báo trước.

Kỷ Ức vẫn muốn nói gì đó, miệng cô hơi hé mở, nhưng cô không hề phát ra
một âm thanh nào. Có một thứ gì đó điên cuồng vươn ra từ tận sâu trong
đáy lòng, chậm rãi lan rộng và quấn chặt lấy trái tim cô.

Cứ như thể bàn tay anh sẽ đưa lên bất cứ lúc nào và chạm vào cô.

Nhưng cũng như thế, tất cả đều chỉ là mong muốn một phía của cô.

“Anh đưa em đến trước kí túc xá.” Giọng nói của Quý Thành Dương hơi

trầm thấp.

“Ừm.” Cô gật đầu, nhìn anh gỡ bỏ đai an toàn, xuống xe, rồi cô nhìn

cánh cửa xe đóng lại. Mãi cho tới khi, cô nhìn anh đứng trong gió qua kính
cửa xe, thấy thân hình anh gần như hòa lẫn vào bóng đêm mới chợt giật
mình sực tỉnh, sau đó vội vã xuống xe.

Khi về đến kí túc xá, hai người bạn ở ngoại tỉnh đang thu dọn hành lý,

đồng thời xếp đầy những đặc sản quê nhà lên kín bàn học của mỗi người.
“Kì nghỉ đông năm nay khéo thật!” Một người than trách, “Hôm nay là Tết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.