1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 552

Cô đi vào trong liền bắt gặp rất nhiều đồng nghiệp và bạn của họ, sau khi

chào hỏi, cô đi ngang qua tấm cửa kính và bước chân cô chợt sững lại.

Không chỉ riêng cô có phản ứng như vậy mà hầu hết tất cả mọi người đi

ra đi vào khi nhìn thấy người mặc quân phục đó đều không khỏi khựng lại.
Kỷ Ức không dám tới gần, đầu óc cô trống rỗng, ngơ ngác đứng như trời
trồng ở cửa.

Mãi cho tới khi, người đang ngồi đó nhìn thấy cô.

Chú ba thoáng gật đầu và vẫy tay với cô.

Lúc này cô mới đi tới, đặt chồng báo xuống chiếc bàn kính và ngồi vào

vị trí đối diện chú ba.

“Tây Tây, chúc mừng cháu!” Chú ba nhìn cô, “Gần đây chú mới được

biết cháu đã vượt qua được kì thi công chức nhà nước và vào vòng phỏng
vấn của Bộ Ngoại giao”. Từ nhỏ tới lớn, cô rất ít khi nói chuyện với người
chú này, chỉ thi thoảng gặp một hai lần vào dịp lễ Tết mà thôi. Khi nghe
thấy câu chúc mừng này, cô không biết phải trả lời ra sao, dường như chỉ có
thể đáp lại rằng: “ Cảm ơn chú.”

Câu chuyện sau đó chủ yếu là vây quanh chuyện này.

Đại ý là, gần đây có một người bạn của chú hai nhắc đến chuyện tình cờ

xem danh sách phỏng vấn và phát hiện ra có tên Kỷ Ức trong đó. Khi nghe
thấy tin này, mọi người trong nhà đều rất kinh ngạc, dù sao kể từ khi tốt
nghiệp cấp ba, Kỷ Ức ít về nhà, tình hình gần đây nhất mà mọi người biết
đến cũng chỉ là việc cô đang học ở trường Đại học Ngoại ngữ.

Tính ra thì cũng đã là tin của nhiều năm về trước rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.