1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 553

Bố của Kỷ Ức không phải là cùng một mẹ với mấy người anh em này, lại

là người duy nhất không vào quân đội nên dĩ nhiên mọi người cũng không
mấy thân thiết. Đối với phía ông nội Kỷ Ức mà nói, ông cụ cũng cho rằng,
ông đã nuôi cháu nội học hết cấp ba cũng coi là tận hết ân nghĩa, chẳng thể
để người già nuôi đến tận đại học được, thế nên mấy năm qua, mọi người
cũng thầm chấp nhận sự xa cách của cô.

Đương nhiên, khi nghe tin tình hình gần đây của cô rất khá thì ông cũng

vui mừng.

Thế nên mới chủ động thu thập tình hình gần đây của cô, nếu theo lời

của chú ba thì là, “tiện đường” ngang qua đơn vị thực tập của cô nên ghé
thăm cô. “Năm nay cháu tốt nghiệp đại học à?” Chú ba nhớ lại.

“Tốt nghiệp nghiên cứu sinh ạ.” Kỷ Ức khẽ sữa lại.

“Ồ, khá lắm, Học viện Ngoại giao!” Chú ba không hề thân thuộc với

những trường đại học này, chỉ tán thưởng vài câu ngoài miệng chứ thực ra
không biết Học viện Ngoại giao là một trường như thế nào, “Chú nghe nói
bạn học cấp một của cháu có rất nhiều người đang làm nghiên cứu sinh ở
Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh, sau khi nhận bằng thì cấp bằng trung úy
rồi. Lũ trẻ các cháu đều khá lắm.”

Cô cúi đầu, uống nước khoáng.

Các bạn của cô phần lớn đều học trường quân đội, những người được

định hướng sẵn từ đầu như thế hoàn toàn không có cùng thể chế giáo dục
với cô. Nhưng cô lại nghĩ rằng, chú ba chẳng đời nào thấy hứng thú với với
những chuyện này nên cô không giải thích.

Câu chuyện rất khô khan duy trì được nữa tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.