1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 573

“… Không phải.” Cô ngại ngùng, dời mắt ra chỗ khác, cô vùi đầu xuống

đè lên trán anh, nói, “Còn kém xa anh.”

Quý Thành Dương thật sự đã mệt rồi.

Sức khỏe của anh không còn được như ngày xưa nữa, thậm chí còn kém

xa những người bệnh đang chờ khám ở bệnh viện.

Nhưng anh không nỡ ngủ.

Anh có thể nhận ra Kỷ Ức đang rất vui.

Rốt cuộc việc được nhìn thấy cô ngượng ngùng thế này hạnh phúc đến

vậy, mỉm cười đầy mong chờ, nhìn anh đã là chuyện xảy ra từ bao lâu về
trước. Cơ thể nóng lên đang kề sát bên cạnh anh, cuộn trước anh, yêu
thương say mê anh không hề che giấu…

“Em không hề kém hơn anh.” Anh khẽ giọng, chậm rãi nói, “Tây Tây

của anh, từ nhỏ đến lớn em vẫn là người xuất sắc nhất.”

Trong những năm tháng trưởng thành dài dằng dặc rất khác thường này,

cô vẫn có thể giữ vững được sự lương thiện từ thuở ban đầu.Vượt qua biết
bao nghịch cảnh đi tới được ngày hôm nay, cô vẫn không hề che dấu tình
cảm trong lòng, không hề đắn đo và sẵn sàng tin tưởng.

Anh thì có tài đức gì mà được cô đối xử thế này.

Sau đó anh ngủ thiếp đi trước, Kỷ Ức khẽ khàng xuống giường, tắt đèn

đóng cửa phòng rồi lại nhẹ nhàng trèo lên giường và chui vào chăn. Cô
chầm chậm áp sát vào ngực anh, tìm cho mình một tư thế dễ chịu nhất rồi
ngủ thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.