1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 581

một số đồ đạc, có lẽ sẽ phải nhập viện một thời gian.” Cách dùng từ của anh
có vẻ bình thản.

“Nhập viện?” Cô hoảng hốt, tay siết chặt chiếc bàn chải chưa được bóc

ra, quay người lại.

“Tây Tây.” Anh khẽ gọi tên cô, muốn dùng cách này để an ủi cô.

Đầu Kỷ Ức ong ong, xuất hiện biết bao suy đoán không hay, nhưng cô

không dám hỏi, và cũng không biết nên hỏi gì trước: “Anh bị làm sao, tại
sao lại phải nhập viện…?

“Tây Tây.” Anh cố gắng để cô bình tĩnh hơn một chút.

“Nghiêm trọng lắm ư?” Kỷ Ức nhìn chằm chằm vào anh.

Anh yên lặng một lát, suy nghĩ xem nên nói đến mức nào: “Năm ngoái

anh phải phẫu thuật, tái khám gần đây thấy không tốt lắm, cần phải nhập
viện quan sát một thời gian.” Cuối cùng anh cũng không quên bổ sung thêm
một câu, “Con người ăn tạp đủ thứ đồ, bị bệnh cũng chẳng có gì lạ.”

Quý Thành Dương thì thầm khuyên cô vài câu, bảo cô rằng, bác sĩ phẫu

thuật chính cho anh cũng ở Bắc Kinh, vị bác sĩ ấy hiểu rõ về sức khỏe của
anh nhất nên sẽ không có bất cứ vấn đề gì.”

Lòng Kỷ Ức rối như tơ vò, nhưng cô biết mình không thể không hiểu

chuyện đến mức phải để một người bệnh phải an ủi. Cô cố gắng để bản thân
thật thư giãn, và nói với Quý Thành Dương rằng, cô sẽ phải đến trường để
gặp thầy giáo hướng dẫn, sau đó sẽ đến bệnh viện với anh.

Kỷ Ức đi đến văn phòng của thầy giáo hướng dẫn, cô nghe thấy các thầy

cô đang bàn luận về chuyện ở Tây Tạng, lúc này cô mới nghĩ ra, khi về nhà
câu nói “Tây Tạng xảy ra chuyện rồi” của Hà Phi Phi có nghĩa là gì. Trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.