1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 669

Cô không biết Quý Thành Dương sẽ nghĩ như thế nào, trong căn phòng

này chỉ có mình anh là người ngoài, những lời này đã trực tiếp phủ nhận
anh nhưng anh vẫn thản nhiên ngồi ở đó.

“Cháu tự lập rồi, cháu có công việc rất tốt, sau này cũng tuyệt đối không

dùng một đồng một hào nào của bất cứ ai trong gia đình.” Kỷ Ức hạ thấp
giọng, một lần nữa lặp lại suy nghĩ của mình.

Đây là câu nói nặng nhất mà cô nói với gia đình.

Lúc còn nhỏ, cô đã từng trốn mưa tránh bão ở đây, trước khi trưởng

thành, người nhà cũng chưa từng ngược đãi về mặt kinh tế. Chỉ có thể nói
rằng, duyên phận làm người thân quá mỏng manh nên cô vẫn rất biết ơn
ông nội ngày xưa đã bế cô về nuôi dưỡng, cho cô một môi trường giáo dục
tốt đẹp.

Còn Quý Thành Dương…

Trước khi tình yêu đến, những sự chăm sóc vô tư mà anh dành cho cô

đều không phải nghĩa vụ của anh.

Khi cô đuổi theo bước chân của cha mẹ, mong muốn nhận được từ họ

một nụ cười, thì người đàn ông tên Quý Thành Dương này đã tặng cô sự
chăm sóc và bảo vệ không cần báo đáp. Nếu không có anh, cuộc đời cô đã
rời khỏi quỹ đạo ngay từ khi mới mười mấy tuổi. Thế nên sự chia cách suốt
bốn năm và những chuyện có thể sẽ phải đối mặt sau này, đối với cô đều
không quan trọng.

“Cháu không muốn ra nước ngoài du học.” Kỷ Ức khựng lại một lát để

nhìn về phía Quý Thành Dương đang ngồi, “Cháu muốn kết hôn với anh
ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.