1 CM ÁNH DƯƠNG - Trang 85

“Say độ cao ạ?” Mẹ của Noãn Noãn đã từng nhắc tới.

“Đúng rồi, say độ cao đấy.” Chú lái xe cười, “Nhưng đoàn chúng ta có

rất nhiều bác sĩ kinh nghiệm, nên sẽ khá hơn những nhóm người đi du lịch
tự phát nhiều.”

Cô gật đầu.

Cô định hỏi điểm đến của họ có chỗ chơi hay không nhưng sợ chú lái xe

thấy phiền nên im lặng không nói gì nữa.

Nhưng chú lái xe lại rất thích nói chuyện, chú còn giải thích rất kỹ, rằng

có những người bình thường thể chất rất yếu đuối nhưng sau khi lên đến
vùng cao lại chẳng có vấn đề gì, còn những người bình thường khỏe mạnh
thì dễ đổ bệnh lắm.

Cô nghe mà nghĩ đến việc bản thân mình bình thường rất hay bị ốm,

nhưng Noãn Noãn thì vốn rất khoẻ mạnh.

Cô thò đầu ra phía trước, vỗ vỗ lên người Quý Thành Dương lúc này

đang ngồi ở ghế phụ thì chợt phát hiện ra anh đang nhắm mắt. Kỷ Ức sợ
làm anh tỉnh giấc nên len lén thu tay về, nhưng chợt bị anh nắm tay giữ lại:
“Sao thế? Đói à? Hay khát nước?”

Cô ngượng ngùng lắc đầu: “Không ạ.”

Quý Thành Dương buông tay cô bé ra: “Hay là muốn đi vệ sinh?”

Cô bé càng ngại hơn, lắc đầu mạnh mẽ: “Không, không ạ.”

“Khó chịu à? Có chóng mặt không? Hay không thở được?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.