Điều răn 8
Hãy duy trì bộ máy quan liêu
NĂM 1973, lần đầu tiên tôi từ Houston chuyển đến văn phòng trụ sở
chính của Coca-Cola ở Atlanta với tư cách là Phó Chủ tịch điều hành, tôi
nhìn thấy Florence
Kalinowski, cô thư ký lâu năm của tôi, đang khóc. Cô ấy đến đây trước tôi
vài ngày để thu dọn văn phòng. Nhưng cô đã không thể dọn dẹp nổi.
Vì sao vậy?
Vì cô ấy không tìm thấy một chiếc bút chì nào.
Ở một bộ phận kinh doanh nhỏ và ít quy củ hơn như ở Food Division ở
Houston, khi cần bút chì, cô chỉ cần xuống phòng cung cấp ở cuối sảnh và
lấy. Ở Atlanta, người ta bảo cô là cô cần phải điền vào phiếu yêu cầu,
nhưng cô lại không có một mẫu phiếu yêu cầu nào cả, và vì bây giờ đã
muộn, nên người cung cấp phiếu yêu cầu không còn ở trong văn phòng
nữa. Đối với Florence, đây chỉ là một giọt nước làm tràn ly. Cô đã chiến
đấu với bệnh quan liêu ở trụ sở chính suốt cả hai ngày qua để lắp đặt máy
photo, kết nối điện thoại, yêu cầu văn phòng phẩm, yêu cầu một cái tủ hồ
sơ lớn và cứ tiếp tục như vậy, cuối cùng cô nổi cáu.
“Tôi không thể làm được một việc gì cả”, cô khóc lóc, “tôi thậm chí
không có cả ghim để bỏ vào cái dập ghim mà tôi mua nữa!”.
Tôi cho cô ấy về nhà và gọi điện cho Mickie, vợ tôi, nói rằng tôi không
thể làm bất cứ việc gì vào ngày hôm đó, và chúng tôi có thể ăn tối sớm rồi
đi xem phim.
Nếu bạn muốn không có việc gì được thực hiện cả, hãy đảm bảo rằng các
vấn đề hành chính được ưu tiên trước tất cả những vấn đề khác! Hãy yêu sự
quan liêu!