Ít ai nhận ra rằng đây chỉ là ngày nghỉ của trẻ em và người già. Hầu như
không có bóng dáng những thanh niên tuổi 20-30. Lác đác chỉ vài quân
nhân trên đường phố. London thời chiến vẫn thường chứng kiến vô khối
quân nhân đổ ra đường trong những ngày nghỉ. Nhưng giờ này, cả thành
phố vắng bóng nhà binh. “Yên ắng quá”, một người qua đường nhận xét.
“Nó không còn xa nữa đâu”.
“Nó” – chính là D-Day, là ngày cuộc tấn công mà đồng minh bấy lâu mong
đợi, nhằm vào châu Âu dưới ách Hitler, bắt đầu.
Kể từ sau khi quân đội Anh rút khỏi trận Dunkirk và việc Pháp bị đánh bại
trước đó 4 năm, người dân châu Âu đã nóng lòng chờ đợi. Hai triệu quân
đã được ém ở Anh. 5.000 tàu chiến và tàu đổ bộ đang sẵn sàng trong các
cảng dọc bờ biển quốc đảo. Hàng nghìn máy bay ném bom của Anh và Mỹ
sẵn sàng nhằm vào các mục tiêu trên đất Pháp. Để đảm bảo an ninh, Anh
đóng cửa hải giới. Bất kỳ người nào xuất nhập cảnh đều được kiểm tra kỹ
lưỡng. Kể từ tháng 2, công dân Ireland, một nước trung lập khi đó, nơi có
sứ quán Đức, đều bị cấm nhập cảnh. Tháng 4, gần như toàn bộ bờ biển phía
nam nước Anh bị phong toả.
D-Day là cuộc đổ bổ lớn nhất trong lịch sử. Trong vòng chưa đầy 24 giờ,
135.000 binh sĩ cùng 15.000 lính dù đặt chân lên 5 bãi biển của Normandy.
Ngày hôm sau, hàng nghìn quân nhân tiếp bước họ, và cho tới 30/6, tổng số
850.000 quân đồng minh đã “lên bờ”. Đây là phát súng mở màn cho cuộc
tổng tấn công miền tây bắc châu Âu, Mục tiêu chính là Reich, trái tim của
Đức quốc xã. Cuối chiến dịch này, tức khoảng 12 tháng sau đó, Hitler tự
sát.
Đức quốc xã trước đó đã bị các gián điệp hai mang lừa về địa điểm và thời
điểm của các cuộc đổ bộ, và bị một vố bất ngờ. Trong vùng bị chiếm,
phong trào kháng chiến của nhân dân Pháp, với sự yểm trợ của các điệp
viên người Anh, dấy lên một làn sóng hoạt động kháng Đức.
Trước D-Day, không ai dám tin là chiến dịch thành công. Trên khắp châu
Âu, người ta nín thở.
Peter Moen, tù nhân trong xà lim của Gestapo tại Oslo, tuyệt vọng chờ D-
Day đến. Anh đang bí mật viết nhật ký. Mỗi ngày, Moen xé một mảnh giấy