10 SUY NGHĨ KHÔNG BẰNG 1 HÀNH ĐỘNG - Trang 223

“Thôi bỏ đi,” các trợ thủ của tôi nói với tôi, “Anh không có cách nào

để khai thác ở đó đâu, trong vòng một triệu năm cũng không được.”

Nhưng tôi lại ngoan cố cho rằng nhất định sẽ có cách. Tôi đưa vấn đề

này ra với những người tôi tín nhiệm nhất, họ đều là thủ hạ của tôi. Họ
nghe tôi nói xong đều có phản ứng giống như tôi. Họ cho rằng đây là mổ
thách thức không thể từ bỏ được.

“Chúng ta hãy đi xem xem, ông chủ,” một thủ hạ của tôi nói, “chúng

ta sẽ nghĩ được cách - đừng lo”. Mấy người cùng tôi tới hiện trường quan
sát, chúng tôi cảm thấy quả thật hy vọng rất mỏng manh.

“Tôi nghĩ chúng ta có thể sử dụng công cụ nhỏ hơn một số để đào,”

người kia nói sau một hồi suy nghĩ, “nếu như anh tìm được người thiết
kế, chế tạo ra, thì chúng ta có thể ra tay được. Tôi biết làm thế nào mới
có thể vận chuyển được những thứ cần thiết tới đây…”

Vấn đề giao thông luôn khiến tôi tuyệt vọng, mặc dù tôi đã chuẩn bị

tiếp nhận kiến nghị của người kia. Nhưng tôi nghĩ, nếu như chúng tôi có
thể sử dụng công cụ nhỏ hơn, tại sao lại không sử dụng đường sắt nhỏ
hơn một cỡ? Đây là một đáp án hoàn mỹ, tận dụng đường ray loại nhỏ
để vận chuyển những thứ cần thiết tới hiện trường.

Không chịu thua? Hay là cố ý chứng minh chúng tôi có thể thực hiện

được ước muốn mà người khác cho là không thể thực hiện được? Có thể
lắm. Nhưng cũng chỉ là có thể mà thôi. Tuy nói là vậy, máy móc cỡ nhỏ
và đường sắt loại nhỏ rốt cuộc đều có thể thực hiện được. Chúng tôi vận
chuyển linh kiện của máy móc cỡ nhỏ đến hiện trường, lại lắp ráp lại.
Chúng tôi đã đào giếng, đã phát hiện được dầu mỏ.

Tôi còn nhớ những câu chuyện đào giếng khác vào những năm 20.

Tôi đã mua một miếng đất với giá 12 ngàn đôla tại ngoại ô Lốt An-giơ-
lét. Vì tôi tự làm ông chủ, tôi biết tiền mặt của tôi không nhiều, vì vậy tôi
kiêm luôn cả giám sát hiện trường. Thủ hạ của tôi có ba thợ giỏi nhất
trong ngành dầu mỏ. Ngày 16 tháng 2 năm 1925 chúng tôi đào chiếc
giếng đầu tiên, giếng đó sâu 4350 thước Anh, mỗi ngày có thể sản xuất
1500 thùng dầu. Sau đó không lâu, tôi lại đào được chiếc giếng thứ hai,
mỗi ngày sản xuất được 2000 thùng dầu thô. Trong 9 năm sau đó, sau
khi hai giếng dầu ở vùng này đã khấu trừ hết chi phí, chúng đã giúp tôi
kiếm được 400 ngàn đôla Mỹ ròng.

Điều khả quan hơn là ở miếng đất mà A-la-mi đã mua được, đó là

miếng đất một mình tôi mua vào tháng 10 năm 1926 với giá 8000 đôla,
mấy ngày trước đó anh ta mới dùng 4000 đôla mua được, anh ta bán
trao tay kiếm được gấp đôi, tôi thì lại mua được một miếng đất vàng.

222

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.