10 SUY NGHĨ KHÔNG BẰNG 1 HÀNH ĐỘNG - Trang 228

bất lợi với tôi, những cố gắng của tôi đều uổng công vô ích. Tôi mua
thêm càng nhiều cổ phiếu hơn, muốn thuyết phục các ủy viên hội đồng
quản trị của công ty Tai-đơ. Nhưng quan điểm của họ khác với của tôi,
vì vậy đã bắt đầu một cuộc phấn đấu gian khổ lâu dài.

Tại sao?

Tôi nghĩ có mấy lý do. Thứ nhất, tôi là người ngoài cuộc. Tôi không

có kinh nghiệm với kiểu họp hội đồng quản trị.

Một ủy viên hội đồng quản trị của công ty Tai-đơ nghe nói tôi mua cổ

phiếu của công ty này từ nhiều phía, không những đã cười khẩy, ông ta
nói: “Pôn Ghét-ti nên ở chỗ mà anh ta cần ở - trên mỏ dầu”. Tôi lo lắng
các ủy viên hội đồng quản trị khác lại càng không có thiện cảm đối với
tôi và lòng tham của tôi.

Tôi nghiên cứu chi tiết tình hình tổ chức và kinh doanh của công ty

Tai-đơ, giới thiệu nó nên có một số cải cách và phương thức làm việc.
Những kiến nghị này đối với những ủy viên hội đồng quản trị bảo thủ
kia rõ ràng là quá đáng, vì vậy đã gây ra sự ác cảm cực kỳ lớn.

Đồng thời tôi cảm thấy, thiết bị luyện dầu của công ty Tai-đơ quá cũ,

cần phải lập tức đào thải. Tôi tin rằng công ty này cần phải đổi mới, thế
nhưng những người đang giữ chức lại từ chối việc tăng chi tiêu do cục
diện kinh tế không được tốt lắm. Các ủy viên hội đồng quản trị gọi đó là
“sự cảnh giác cần thiết”. Tôi cho rằng họ nhìn quá ngắn, quá vì cái nhỏ
mà đánh mất cái lớn.

Năm 1933, tập đoàn tài chính Ghét-ti có được 260 ngàn cổ phiếu của

công ty Tai-đơ - đây là một con số không thể coi thường. Tôi cũng được
bầu làm ủy viên hội đồng quản trị, nhưng đây không thể coi là thắng lợi,
vì chỉ là một trong số nhiều ủy viên hội đồng quản trị, các ủy viên hội
đồng quản trị khác đều phản đối tôi và các kiến nghị của tôi.

Tôi tiếp tục mua cổ phiếu của công ty Tai-đơ. Sau đó xảy ra một loạt

các xung đột, kiện cáo không ít vụ. Cuối năm 1937, tập đoàn tài chính
Ghét-ti có đủ số cổ phiếu, cuối cùng đã có được quyền phát ngôn. Ba
năm sau, chúng tôi tổng cộng có 1,734577 triệu cổ phiếu, vượt quá một
phần tư, vì vậy nhiều kiến nghị của tôi đều được thực hiện. Năm 1951,
tôi coi như là đã có thể kiểm soát công ty này một cách có hiệu quả. Hai
năm sau, ngoài một ủy viên hội đồng quản trị ra, tất cả các ủy viên khác
đều do tập đoàn tài chính Ghét-ti bầu ra, chiến dịch coi như đã kết thúc.
Ngày nay, tài sản của công ty Tai-đơ đã vượt quá 800 triệu đôla.

Năm 1938, tôi đã mua khách sạn Bin ở Niu Oóc, giá cả là 2,35 triệu

đôla, còn chưa bằng một phần tư giá thành vốn có của nó. Về sau, tôi

227

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.