10 TRUYỆN NGẮN HAY THẾ GIỚI - Trang 62

Anh ta cũng tưởng tượng rằng, họ sẽ tươi cười và cùng nhau chuyện vãn

như xưa. Thật vậy, để kỷ niệm những ngày cũ, anh ta đã cẩn thận gói trong
một mảnh giấy một ít hạnh nhân và nho mà anh ta bằng cách này hay cách
khác đã xin các bạn đồng hương, vì quả thật anh ta có được một ít tiền,
nhưng nay đã hết sạch.

Tôi nhắc lại:

– Nhà có lễ tiệc, anh sẽ không có thể thăm bất cứ ai trong ngày hôm nay

được cả!

Khuôn mặt anh ta tối sầm lại. Với đôi mắt khao khát, anh nhìn sững tôi

một lát, đoạn cất tiếng chào và đi ra.

Tôi cảm thấy hối hận toan gọi lại, nhưng anh ta đã tự ý quay trở vào.

Anh đến bên tôi, đưa ra một gói nhỏ và nói:

– Thưa ông, tôi đã mua những vật này cho em bé. Ông có thể vui lòng

trao lại cho em không ạ?

Tôi cầm lấy gói quà và định móc tiền trả, nhưng anh ta đã giữ lấy tay tôi

nói:

– Thưa ông, ông rất tử tế! Xin ông hãy nhớ đến tôi. Ông đừng cho tôi

tiền! Ông có một cô gái nhỏ, tôi cũng có một đứa như vậy ở nhà. Tôi nghĩ
đến con tôi nên mang những quả này đến cho con ông – tôi không có ý trục
lợi.

Nói xong, anh ta thò tay vào bọc áo rộng lôi ra một mảnh giấy nhỏ dơ

bẩn. Anh mở ra một cách hết sức cẩn thận, trải ra bàn tôi và đưa hai tay
vuốt nhè nhẹ. Tờ giấy mang hình một bàn tay nhỏ. Không phải là một bức
ảnh, cũng không phải là một hình vẽ. Chỉ là hình dạng của một bàn tay mực
in lên giấy. Cái dấu tay của chính đứa con gái bé bỏng của anh, anh đã luôn
luôn mang nó bên quả tim mình, trong khi đến Calcutta năm này sang năm
khác để bán hàng rong trên các đường phố.

Mắt tôi rưng rưng ngấn lệ. Tôi đã quên rằng anh ta là một người bán

hàng rong nghèo nàn xứ Kabul, trong khi tôi là... Không, không, tôi đã hơn
anh ta cái gì? Tôi cũng chỉ là một người cha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.